Du Dực chỉ có thể ngoan ngoan ngoãn nhưng không cam tâm nghe Tiểu Ái nói.
Tiểu Ái bảo anh ngồi xuống trước, sau đó ngả vào lòng, ngồi lên chân anh. Việc này khiến cho tâm trạng của Du Dực nhanh chóng tốt trở lại, bình thường đều ở trước mặt con cái, Du Dực lại bận đi làm, Tiểu Ái đã rất lâu rồi không làm vậy.
Du Dực ôm chặt Tiểu Ái nói: “Em nói đi, anh đang nghe.”
Tiểu Ái hôn lên mặt anh một cái coi như phần thưởng: “Ông xã, em biết trong lòng anh nghĩ gì, em biết anh lo cho con gái chúng ta, em cũng lo lắng. Thanh Ti của chúng ta sớm muộn gì cũng phải xuất giá, sớm muộn gì cũng phải gả cho người ta, điểm này trong lòng anh và em đều rất rõ.”
Du Dực gật đầu, trên mặt có chút buồn bã, chính là vì vậy nên càng thêm khó chịu.
Tiểu Ái xoa xoa mặt anh: “Anh nghĩ xem, chúng ta nuôi Thanh Ti lớn như vậy, anh với em không ai nỡ để nó chịu khổ, chịu uất ức. Dù sau này Tiểu Trạm ra đời, còn nhỏ hơn cả Thanh Ti, nhưng mà có phải trong lòng chúng ta đều cảm thấy Thanh Ti là con gái, theo lý mà nói phải được yêu thương nhiều hơn không?”
Du Dực gật đầu, thật sự là vậy, dù Tiểu Trạm ra đời nhưng vị trí của Thanh Ti trong lòng anh từ đầu đến cuối đều không thay đổi. Có một lần Tiểu Trạm chơi với Thanh Ti, nắm chặt lấy tóc Thanh Ti không chịu buông, sức lực của cậu nhóc lúc đó không hề yếu, sau khi Du Dực nhìn thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880158/chuong-2145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.