Chương trước
Chương sau
Nhưng mà ông ta cũng không thể bớt lo lắng, em trai, em dâu của vợ ông ta cũng dính đến việc ăn hối lộ, hơn nữa còn dính đến một số kiện tụng liên quan đến mạng người.
Hai người đó thật sự là tham lam vô độ, còn thành lập một số công ty chẳng làm gì mà chỉ vơ vét tiền, thật sự vô cùng khó coi. Năm ngoái bọn họ còn dòm ngó đến khoản tài nguyên đồng khoáng cắt giảm, đang dự trữ mà chưa khai thác ở phía bắc, phàm là chỗ có thể vét tiền, bọn họ đều sẽ nghĩ cách bước vào một chân. Hai người họ ăn chặn một cách trắng trợn như vậy, nếu nói vị đó không biết gì cả thì không thể tin được. Có lẽ vị đó cảm thấy bản thân cũng không thể ở lại hai năm, vì vậy em rể em dâu ông ta mới có thể tham lam vô độ như vậy, dường như muốn vơ vét một ít tiền trước khi từ chức.
Du Dực sớm đã để ý đến hai người họ. Nhưng vì còn nể mặt vị đó nên mới chưa vạch mặt. Hơn nữa với tình hình thế này, vẫn là câu nói đó, tuyệt đối đừng đắc tội với ông ta.
Du Dực đem chuyện này nói với Hạ An Lan để anh sắp xếp phơi bày chuyện này trước khi anh rời khỏi thủ đô. Hạ An Lan đã sớm chuẩn bị xong, trong một đêm, các đài truyền hình lớn, báo chí sẽ cạnh tranh để đưa tin. Sau khi vạch trần mọi chuyện, không tin ông ta vẫn còn rãnh rỗi để gây phiền phức cho anh. Ít nhất trong thời gian này, ông ta sẽ phải nghĩ cách để bảo vệ cho em rể mình.
Trước khi anh đi, ông ta cho người mời anh đến một chuyến. Hai người bí mật trò chuyện gần một tiếng đồng hồ. Khi Hạ An Lan đi ra, thần sắc thoải mái, mặt hơi mỉm cười, hoàn toàn không nhìn ra điều gì bất thường, còn vị đó, sau khi Hạ An Lan rời khỏi thì một mình ở lại trong phòng đọc sách rất lâu.
Trên máy bay, Tô Ngưng Mi hỏi Hạ An Lan: “Hai người đã nói gì vậy?”
“Nói rất nhiều, chỉ là sau này ông ta quyết định đối với anh thế nào, chuyện đó không quan trọng nữa. Lần này anh chỉ muốn nói, nếu là hai năm trước ông ta đối với anh như vậy, có lẽ ông ta sẽ thành công, nhưng hiện giờ không phải là lúc trước, anh sẽ không thuận theo ý ông ta.”
Trong lòng Hạ An Lan sớm có quyết định. Nếu ông ta nghĩ thông rồi, không làm khó anh nữa, vậy thì sau này sẽ xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Nhưng nếu ông ta muốn một mình độc bước thì lần này là tuyên chiến chính thức. Sau này Hạ An Lan sẽ không nể tình ông ta như trước nữa. Anh cảm thấy thoải mái rất nhiều, gánh nặng trên lưng giảm bớt cũng là một chuyện tốt.
Tô Ngưng Mi gật đầu, trong lòng cô cũng yên tâm hơn.
“Lần này khó lắm mở có thể về nhà, nhưng chỉ gặp được Thính Phong một lần. Em đừng lo lắng quá, đợi đợt huấn luyện của nó kết thúc, chúng ta sẽ đón nó đến Thượng Hải sống một thời gian, em cảm thấy thế nào?” Hạ An Lan biết lần này trở về nhưng không được ở cạnh Thính Phong, trong lòng Tô Ngưng Mi rất buồn bã.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.