Lúc Nhạc Thính Phong nói chuyện thường hà ra một làn khói trắng, giọng nói của cậu trong tiếng pháo hoa trở nên vô cùng dịu dàng.
Thanh Ti bĩu môi, không vui nói: “Có phải anh biết em nhất định sẽ tha thứ nên anh mới không lo lắng gì không?”
Thanh Ti nhìn thấy dáng vẻ này của Nhạc Thính Phong, thật ra cô bé đã sớm tha thứ, nếu không đã không sà vào lòng khi vừa nhìn thấy cậu. Đã nhiều ngày không gặp, làm sao còn giận được, chỉ có mong nhớ thôi. Cô bé hiện giờ có chút giận dỗi, nhưng là giận bản thân. Giận bản thân tại sao không thể kiên trì một chút, tại sao không thể giận thêm một chút nữa?
Nhạc Thính Phong mỉm cười khen ngợi: “Thanh Ti nhà ta lợi hại quá, hiện giờ đã biết nói có chỗ dựa nên không lo lắng gì rồi.”
Thanh Ti hừ một tiếng, “Anh đừng có chuyển chủ đề, em không nói chuyện đó với anh, chúng ta đang nói về vấn đề của anh.”
Thanh Ti sẽ không bị dẫn theo nhịp điệu của cậu vì chuyện quan trọng vẫn chưa nói rõ ràng.
Nhạc Thính Phong xoa đầu Thanh Ti, “Anh biết Tiểu Thanh Ti của anh là một cô bé lương thiện, nhất định sẽ không tính toán với anh, vì thế anh mới có thể an tâm mà đi. Nhưng mà anh cũng rất sợ, sợ khi anh trở về em sẽ không quan tâm anh nữa. Lúc vào cửa, trong lòng anh rất căng thẳng.”
Những ngày qua Nhạc Thính Phong thật sự rất lo lắng vấn đề này, Thanh Ti tuy lương thiện nhưng cũng là cô bé rất ngang bướng, một khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880118/chuong-2105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.