Chương trước
Chương sau
Vì chuyện hai người họ cần làm trước mắt còn rất nhiều, đâu còn tâm trí để ý tới những người không quan trọng đó nữa.
Hôm nay Trần Phong rất vui nên đã uống rất nhiều. Vì cũng không còn sớm nữa nên Tiểu Ái muốn giữ hai người ở lại một đêm, nhưng Vương Thu Vũ không đồng ý. Cô biết mọi người đều đối xử với cô rất tốt, nhưng không thể xem như không có gì mà tiếp tục làm phiền. Trước khi về, Vương Thu Vũ kiên quyết giúp Tiểu Ái dọn dẹp bàn ăn, rửa xong chén đũa rồi mới chịu về.
Khả năng uống rượu của Trần Phong không bằng Du Dực, cũng đã lâu rồi không uống, hôm nay lại uống nhiều như vậy nên đã say bí tỉ. Sau khi say anh cũng không hề ồn ào mà ngồi rất yên tĩnh. Du Dực cũng đã uống rất nhiều, đầu óc choáng váng, giọng nói cũng trở nên mơ hồ. Cuối cùng vẫn là Tiểu Ái gọi xe tới đưa Trần Phong và Vương Thu Vũ về.
Sau khi đỡ Trần Phong lên xe, Vương Thu Vũ áy náy nói với Tiểu Ái: “Chị Tiểu Ái, thật làm phiền chị quá. Hôm nay bọn em đến vốn là để cảm ơn, nhưng chị xem... lại làm phiền nhà chị thế này. Đợi Trần Phong tỉnh lại, em sẽ nói chuyện với anh ấy.”
“Em đừng khách sáo! Trần Phong say thế này một phần do chồng chị. Hai người họ bình thường không phải là người thích uống rượu, hôm nay thật sự vui mới uống như vậy. Cũng không còn sớm nữa, mau trở về đi.”
“Dạ, vậy em đi trước nhé.”
“Mau đi đi.”
Vương Thu Vũ khom lưng xoa xoa đầu Thanh Ti: “Thanh Ti, cô về đây, mai gặp lại nhé.”
Thanh Ti đứng bên Tiểu Ái vẫy vẫy tay: “Cô giáo Tiểu Vương, ngày mai gặp.”
Vương Thu Vũ nhìn gương mặt nhỏ xinh xắn của Thanh Ti, trong lòng bỗng nảy ra suy nghĩ, nếu mình có một đứa con gái như vậy thì thật tốt.
Sau khi tiễn Vương Thu Vũ và Trần Phong ra về, Nhạc Thính Phong kéo Thanh Ti trở vào nhà. Vừa vào cửa, Thanh Ti liền reo hò lên: “Woa, mẹ ơi, lần này cô Tiểu Vương và chú Trần sẽ nhanh chóng kết hôn có phải không?”
Tiểu Ái nhìn sang Du Dực đang nằm trên ghế hình như đã ngủ rồi, mỉm cười nựng nựng gương mặt nhỏ của Thanh Ti: “Đúng rồi, bà mối nhỏ của nhà chúng ta rất lợi hại, vừa ra tay đã giải quyết được vấn đề nan giải của ba con bao lâu nay.”
Thanh Ti tự hào ngẩng mặt lên: “Con là áo bông nhỏ của ba, con nhất định phải giúp ba.”
Tiểu Ái vỗ vỗ đầu Thanh Ti: “Được rồi, mau đi ngủ đi.”
Cô nói với Nhạc Thính Phong: “Thính Phong, con đưa Thanh Ti lên lầu đi.”
Nhạc Thính Phong hỏi: “Vậy có cần con giúp cô dìu chú Du về phòng không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.