“May mắn mà hai người về muộn đó. Tôi kể cho hai người nghe, cả nhà bà Lý kia đều là dạng không biết xấu hổ.” Câu đầu tiên của cô giáo Tôn khi bước vào cửa là câu này.
Vương Thu Vũ rót chén nước đưa tới trước mặt bà: “Cô giáo Tôn, Lý Văn Văn tự mình trượt chân ngã nên mới sảy thai. Tất cả mọi người đều nhìn thấy cảnh ấy, không lẽ cô ta lại muốn đổ tội cho Trần Phong sao?”
Cô giáo Tôn uống ngụm nước rồi bắt đầu kế cho hai người bọn họ nghe mấy chuyện bát quái: “Tôi nghe ngóng được mới biết, Lý Văn Văn đã sớm đoàn biểu diễn khai trừ rồi. Cô ta đã sớm dan díu với một tên phú nhị đại, một lòng một dạ muốn đi theo tên đó, nhưng loại công tử con nhà giàu có tiền như tên đó làm sao có thể lấy một người như cô ta? Vì thế cô ta đã tìm cách để mang thai đứa nhỏ, muốn dùng đứa trẻ để uy hiếp. Kết quả là người ta không cần nó, bảo cô ta muốn sinh thì cứ sinh, còn nói Lý Văn Văn kia có không ít đàn ông, ai biết đó là con ai chứ?”
Vương Thu Vũ nhìn Trần Phong, may mà anh không phải là loại đàn ông háo sắc, nếu không đã bị sập bẫy của cô ta rồi.
“Nhưng mà... Lý Văn Văn… cô ta muốn giữ lại đứa bé kia sao?”
Vương Thu Vũ nói rõ suy nghĩ của mình. Loại phụ nữ sinh hoạt bừa bãi như Lý Văn Văn, thật sự có quan tâm đến đứa trẻ trong bụng sao? Vì sao cô ta không bỏ đứa trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/880042/chuong-2029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.