Chương trước
Chương sau
Vương Thu Vũ không nhịn được mà nhìn về phía Trần Phong, thấy vẻ cương nghị trên gương mặt anh thì trong lòng thoáng yên ổn lại. Nhưng mà vừa nghĩ đến chuyện bà Lý chạy tới đây để giới thiệu đối tượng cho Trần Phong là cô lại thấy trong lòng không thoải mái.
Cô giáo Tôn nháy mắt với Vương Thu Vũ để cô để ý chuyện này. Bà cũng rất tin tưởng Trần Phong, nếu tên nhóc này đã quyết định gắn bó cùng Vương Thu Vũ thì nhất định sẽ để ý tới người khác, kể cả khi đối phương có là tiên nữ thì cũng không thể khiến anh dao động.
Trần Phong không quá thân thiết với bà Lý nhưng rốt cuộc bà ấy vẫn là hàng xóm trước đây của anh nên anh vẫn khách khí chào một tiếng: “Bà Lý, có chuyện gì sao?”
Bà Lý thấy có nhiều người như vậy nên cũng không muốn nói rõ ý định của mình, liền nói: “Không có chuyện gì, bà thấy cháu quay về nên mới nghĩ là cháu nhất định chưa ăn cơm. Nhà bà nấu nướng xong xuôi rồi, còn gói rất nhiều bánh chẻo nữa, cháu theo bà về nhà ăn cơm đi.”
Bà Lý mở miệng giống như vô cùng thân thiết, nếu không biết thì còn tưởng rằng đây là bà nội ruột của Trần Phong ấy chứ. Cô giáo Tôn không sao thích nổi bà già này, chỉ đứng cạnh không nói gì, chờ xem bà ta xấu mặt như thế nào.
Trần Phong lập tức nói: “Không cần không cần, cảm ơn bà Lý.”
“Ơ kìa, cháu đừng khách khí với bà như thế chứ. Hôm nay đúng lúc Tiểu Văn nhà bà về nhà, trước đây hai đứa các chau còn chơi đùa với nhau mãi mà.” Bà Lý cảm thấy nếu đứng trước mặt mọi người mà nói thẳng ra rằng bà ta muốn giới thiệu cháu gái mình làm đối tượng cho Trần Phong thì có vẻ cháu gái bà mất giá quá, nhưng lại lo lắng nếu mình không ám chỉ gì thì tên nhóc Trần Phong này lại không hiểu thì biết làm sao?
Trần Phong nghe hiểu ý của bà Lý. Rất lâu trước đây, quả thực là anh có biết cô cháu gái Lý Văn Văn của bà Lý, nhưng mà cô ta đã sớm dọn ra ngoài với ba mẹ rồi. Sau này nhà anh cũng đã dọn đi, bọn họ đã không gặp nhau rất nhiều năm rồi. Hơn nữa, anh cũng hoàn toàn không có ý định ấy, hiện giờ anh cũng đã có vợ chưa cưới rồi cơ mà.
Trần Phong giả ngu, làm bộ như không hiểu ý của bà ta, nói: “Bà Lý, không phải cháu khách sao với bà, nhưng nhà cháu cũng đã nấu cơm xong rồi nên cháu không sang bà ăn cơm đâu ạ.”
Vương Thu Vũ âm thầm cười trộm, Trần Phong nói dối mà không chớp mắt luôn.
Bà Lý nghi hoặc nói: “Nhà cháu ư? Bà nghe nói là cháu cho người khác thuê phòng này rồi mà?”
Trần Phong lập tức đáp lời: “Bà Lý, căn phòng này của cháu không phải là cho người khác thuê mà là...”
Anh quay đầu lại nhìn Vương Thu Vũ rồi cười nói: “Là vợ chưa cưới của cháu giờ đang ở đây.”
Lúc này sắc mặt của bà Lý đột nhiên trở nên khó coi, cô gái đứng bên cạnh bà vốn thẳng lưng, hất cằm kiêu ngạo cũng sửng sốt.
“Cái gì cơ... Anh nói vợ chưa cưới ư?”
Cô giáo Tôn lập tức đứng ra, cười ha hả nói: “Bác Lý hẳn là cũng chưa biết, không bao lâu nữa là chúng ta có thể uống rượu mừng của Trần Phong và Vương Thu Vũ rồi.”
Lúc này bà Lý mới đem tầm mắt đặt lên người Vương Thu Vũ: “Cô... Cô là vợ chưa cưới của Trần Phong ư?”
Vương Thu Vũ cảm thấy nếu giờ mình mà vẫn không lên tiếng nữa thì không tốt lắm, vậy nên cô tự nhiên khoác lấy cánh tay của Trần Phong: “Vâng, cháu và anh ấy đang chuẩn bị tính chuyện kết hôn ạ.”
Trần Phong vui vẻ nở nụ cười, lộ ra hai hàm răng trắng đều tăm tắp, anh cúi đầu nhìn Vương Thu Vũ với ánh mắt vô cùng dịu dàng. Anh rất thích nghe cô nói như vậy.
Khoé miệng bà Lý giật giật như bị rút gân: “Trần Phong, cậu...”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.