“Lúc ở trong lớp em thấy cô cứ thất thần suốt, còn giảng sai một chỗ nữa.”
Vương Thu Vũ lập tức cảm thấy rất áy náy: “Xin lỗi, là cô không tốt. Vì một chút chuyện riêng tư mà làm ảnh hưởng đến việc học của các em.”
“Cô Tiểu Vương, em không trách cô, em chỉ muốn biết là tại sao thôi ạ? Trước kia cô chưa từng thế này, có phải cái chú xấu xa kia lại tới bắt nạt cô không ạ?”
Vương Thu Vũ buồn rầu đáp: “Không phải anh ta… là tự bản thân cô thôi, cô… cô đã làm sai một chuyện. Cô rất hối hận, muốn cứu vãn tình hình nhưng… lại không biết nên làm sao bây giờ?”
Thanh Ti nghiêm túc hỏi: “Chuyện gì ạ? Em có thể giúp được gì cho cô không?”
Vương Thu Vũ nhìn Thanh Ti và hơi do dự, có lẽ… Thanh Ti có thể giúp cô, nhưng mà nói chuyện này với học sinh, cô cảm thấy…
Nhưng so với việc có thể khiến Trần Phong tha thứ, chút ngại ngùng này có đáng kể gì.
Vương Thu Vũ cúi đầu, đỏ mặt nói: “Là… việc cô đã nói với em lúc sáng. Cô… làm chú Trần Phong của em tức giận. Cô muốn xin lỗi anh ấy nhưng gửi tin nhắn không thấy anh ấy trả lời, gọi điện cũng không có người nghe máy. Cô không biết phải làm gì bây giờ?”
Ôi, nói chuyện này với một cô bé, cô cảm thấy thật quá… mất mặt.
Thanh Ti lập tức đáp: “Vậy cô đi tìm chú ấy đi ạ. Nếu không gọi điện được thì cứ đi tìm chú ấy thôi.”
Vương Thu Vũ bừng tỉnh. Đúng thế, có thể đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879987/chuong-1974.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.