TÔng chủ nhìn Trần Phong đầy ẩn ý, rồi còn cố ý trước mặt Vương Thu Vũ, nói mấy câu tốt đẹp về Trần Phong.
Đợi một lúc, mì được bưng lên, Vương Thu Vũ thấy bát mì này còn lớn hơn cả khuôn mặt mình, cô sửng sốt một chút: “Bát này… bát này mà cho một người không phải là quá lớn sao?”
Trần Phong cười nói: “Không sao, em có thể ăn được bao nhiêu thì ăn…”
Vương Thu Vũ cắn răng, quay đầu xin ông chủ một chiếc bát con, sau đó gắp ra một ít mì rồi nhẹ nhàng đẩy đến trước mặt Trần Phong: “Anh Trần Phong, mì nhiều thế này em ăn không hết được, nếu để lại thì quá lãng phí. Anh có thể ăn hộ em một ít không? Chỗ mì này em cũng chưa động vào đâu.”
Trần Phong đỏ mặt, vội gật đầu: “Vậy em chỉ ăn một chút kia thôi ư, làm sao có thể no được?”
Vương Thu Vũ cười nói: “Em không đói, anh quên là lúc tan học em đã ăn một chiếc bánh mì, còn ăn thêm một đĩa mì xào của anh nữa rồi à?”
Ông chủ đứng sau Vương Thu Vũ nháy mắt với Trần Phong. Bát mì kia là do ông cố ý làm một phần thật lớn, bát cũng dùng bát to hơn rất nhiều so với bát bình thường. Anh vội cúi đầu, ăn từng miếng từng miếng mì.
Hai người ăn mì một lúc, lại có thêm khách tới. Ông chủ vội đi ra chỗ họ, không có thời gian ở lại để trêu Trần Phong nữa. Ăn mì xong, Vương Thu Vũ vội chạy đi trả tiền, ông chủ tủm tỉm cười với cô, nói: “Cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879963/chuong-1950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.