Anh Thính Phong đã nói rằng phải xây dựng hình tượng anh hùng của chú Trần Phong trong lòng cô giáo Vương. Thanh Ti nhớ rất kỹ những lời này.
Vương Thu Vũ cũng rất chăm chú nghe, cô cũng rất đồng tình với lời của Thanh Ti.
“Con nói đúng, người như thế không xứng với anh ấy.”
Thanh Ti gật đầu: “Đúng vậy đúng vậy, cô giáo Tiểu Vương cũng nghĩ rằng cô đáng ghét kia không xứng với chú Trần Phong đúng không ạ? Chú Trần Phong của con hẳn là phải xứng với một người khác tốt hơn nhiều đúng không ạ?”
Vương Thu Vũ gật đầu: “Đúng vậy, anh ấy xứng đáng với người tốt hơn.”
Thanh Ti uể oải nói: “Nhưng mà có vẻ rất khó, ba con nói rằng trên đời này có rất nhiều người phụ nữ giống như cô đáng ghét kia. Con vẫn không hiểu, chú Trần Phong của con có gì không tốt chứ, vết thương trên chân chú ấy là huân Chương xán lạn nhất. Sao họ không nhìn thấy chứ?”
Vương Thu Vũ kinh ngạc, không nghĩ tới Thanh Ti lại có thể nói ra những lời như vậy.
Nhưng Thanh Ti nói rất đúng, vết thương trên chân Trần Phong là bằng chứng chứng minh rằng anh ấy đã làm chuyện vĩ đại thế nào, là huân Chương cả đời của anh ấy.
“Không đâu, một ngày nào đó, chú Trần Phong của con sẽ gặp được một người không ghét bỏ anh ấy, sẽ hiểu và kính trọng anh ấy thôi.”
Thanh Ti liên tục gật đầu: “Vâng, con biết rồi. Không phải tất cả mọi người đều giống cô đáng ghét kia, giống như cô giáo Tiểu Vương sẽ không ghét bỏ chú Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879952/chuong-1939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.