Cô ta muốn chờ xem đến lúc có kết quả cuộc thi lần này, Nhạc Thính Phong từ trên cái ngai vàng mang danh đệ nhất bị ném xuống dưới như thế nào.
Nghĩ vậy, tâm tình Vương Di Khả cuối cùng cũng khá lên một chút. Bản thân mình cho dù làm bài kém một chút cũng không sao, chỉ cần Nhạc Thính Phong làm bài không tốt là được rồi.
…..
Nhạc Thính Phong về tới nhà, nhìn thấy Thanh Ti đang chơi cùng Du Trạm mới được 5 tháng tuổi, liền đem Vương Di Khả đáng ghét nọ vứt khỏi đầu.
Cậu đi tới ngồi xuống bên cạnh Thanh Ti, chọc chọc cái má phúng phính trên khuôn mặt nhỏ của cậu bé, có chút ghét bỏ: “Lại chảy nước miếng.”
Nói xong cầm lấy cái khăn dành riêng để lau nước miếng của Du Trạm, thuần thục lau qua miệng cho cậu bé.
Thanh Ti cười nói: “Anh ơi, em ấy bắt đầu mọc rang rồi. Bà ngoại nói em bé lúc mới mọc răng rất hay chảy nước miếng, lại còn thích mút tay nữa…”
Nhạc Thính Phong bế Du Trạm lến: “Thật sao, để anh xem xem.”
Nói xong đưa tay định chạm vào miệng Du Trạm lại bị Thanh Ti giữ lại không đồng ý: “Anh Thính Phong, anh vừa mới ở bên ngoài về, trên tay có bao nhiêu vi khuẩn như thế không được đụng vào miệng của Tiểu Trạm. Ngộ nhỡ làm em ấy ăn phải vi khuẩn thì sao, anh mau đi rửa tay đi.”
Nhạc Thính Phong không nói nên lời... Chậc, bị ghét rồi.
Cậu xoa bóp gương mặt nhỏ nhắn của Du Trạm rồi đặt cậu bé xuống: “Được, để anh đi rửa tay…”
Rửa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879918/chuong-1905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.