Nhạc Thính Phong cảm thấy cả hiệu trưởng và thầy Tần đều không suy nghĩ kỹ càng xem tại sao cậu lại muốn đổi lớp. Cậu muốn đổi lớp không phải vì cậu không muốn làm lớp phó học tập mà là bởi vì cậu không thích không khí trong lớp đó.
Chủ nhiệm lớp, lớp trưởng đều là loại người cậu rất ghét, đặc biệt là con bé lớp trưởng kia, Nhạc Thính Phong thật sự không muốn đánh giá cô ta tí nào.
Cậu chỉ muốn một môi trường bình thường, an tĩnh, để cậu có thể học hành thoải mái chứ không phải muốn có người lúc nào cũng lải nhải bên tai nói rằng bạn học tốt nên bạn phải chăm lo cho người khác để mọi người cùng đề cao thành tích học tập.
Nhạc Thính Phong nghe thế đã thấy phiền. Cậu không ngại thỉnh thoảng giúp bạn học khác, trước kia khi học năm hai cũng đều luôn như thế, ai có vấn đề đều có thể tới hỏi cậu. Trừ khi đúng lúc tâm trạng cậu không tốt thì cậu mới không giảng, còn lại thì chưa bao giờ từ chối.
Nhưng mà cậu làm những chuyện đó trên tiền đề tự nguyện, không ai có thể ép cậu, càng đừng nói cái gì mà vinh dự tập thể.
Cái đó thì liên quan gì tới cậu chứ, đừng tưởng rằng cậu không biết ông thầy họ Tần kia nghĩ gì. Ép cậu chẳng phải vì ông ta cảm thấy nếu thành tích của cả lớp tăng lên thì ông ta là chủ nhiệm lớp cũng thấy vinh dự sao?
Thầy Tần tận tình khuyên nhủ Nhạc Thính Phong đổi ý: “Nhạc Thính Phong à, em còn trẻ nên em không biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879898/chuong-1885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.