Nhạc Thính Phong cười lạnh: “Xin lỗi, từ giờ trở đi thầy không còn là chủ nhiệm lớp của em nữa, tiểu gia đây giờ cũng chẳng phải học sinh của thầy nữa.”
Thầy Tần sửng sốt: “Em có ý gì hả, em định làm gì?”
Lộ Tu Triệt thu lại đồ, đứng lên: “Ý là Nhạc ca của em không vui, Nhạc ca của em tức giận rồi, cho nên… không thèm ở đây nữa.”
Thầy Tần hơi luống cuống: “Không… không ở đây nữa, các em định đi đâu chứ?”
Lộ Tu Triệt đi ra cửa: “Nhạc ca thích đi đâu thì sẽ tới đó thôi, năm ba này còn nhiều lớp mà, tùy tiện chọn một cái là được.”
Thầy Tần sợ hãi, vội vàng nói: “Nhạc Thính Phong, em thật sự muốn đi sao?”
Nhạc Thính Phong châm biếm: “Không đi, chẳng lẽ ở đây để bị ghê tởm à?”
Cậu cũng không định nhiều chuyện như thế, nhưng con bé lớp trưởng họ Vương kia và thầy chủ nhiệm liên tục kẻ xướng người họa chọc cho cậu tức giận.
Cậu đã nói nhiều lần rằng cậu không thích làm lớp phó học tập gì đó nhưng bọn họ không nghe, kiểu gì cũng ép buộc cậu làm.
Chuyện mà Nhạc Thính Phong không thích thì không ai có thể cưỡng chế cậu làm được.
Nghĩ tới một năm này phải ở chung với đám người như vậy, Nhạc Thính Phong thấy đau cả đầu, sao lại có lắm người vớ vẩn như thế chứ.
Giống cô Tống chủ nhiệm năm hai chẳng phải tốt hơn sao? Cậu không thích làm thì cô ấy không bao giờ miễn cưỡng cậu.
Học ở đây sẽ chẳng được thư thái, thầy giáo kiểu này Nhạc Thính Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879896/chuong-1883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.