Câu nói này của Tống Cầm quả là rất có học vấn, rõ ràng là lợi hại hơn nhiều so với Mã Siêu.
Người ta nói chuyện hai đứa nhỏ, câu nói hai đứa nhỏ này chính là tín hiệ được giải phóng rồi, không có ai đánh ai, chỉ là chuyện tranh giành giữa bọn trẻ với nhau, không phải chuyện lớn.
Câu này, Mã Siêu chắc chắn không nói ra được.
Du Dực dĩ nhiên nghe hiểu được, Tống Cầm không giống như Mã Siêu có ý truy cứu tới cùng, cười mỉm gật đầu: “Được, vậy chúng tôi cáo từ trước.”
Chuyện cần làm cũng đã làm xong rồi, Du Dực dĩ nhiên phải nhanh chóng trở về.
Anh ấy cảm thấy chuyện này hôm nay làm rất tốt, ít nhất bóc trần được bộ mặt của Mã Siêu, hủy được xưởng thực phẩm, có thể cứu được rất nhiều người
Hơn nữa, người phụ nữ Tống Cầm này, nếu thật sự bị Mã Siêu hại, phải chịu tai họa do hắn gây ra thì thật sự đáng tiếc.
“Một đám hỗn loạn như vậy nên tôi không tiễn được ba vị rồi, tạm biệt.”
“Cô Tống không cần khách khí đâu, tạm biệt.”
Ba người rời khỏi công ty, bên ngoài thời tiết vẫn nóng như thiêu đốt. Lên xe rồi, Lộ Hướng Đông thốt lên một tiếng cảm khái, hôm nay tới thật quá xứng đáng luôn.
Rõ ràng là một màn không ai ngờ tới được!
Lộ Hướng Đông lắc đầu: “Tôi thật sự không thể ngờ được, Mã Siêu đó lại có thể mất trí tới mức như vậy, hắn thật không phải là người. Hai năm trước hắn còn muốn kéo tôi đầu tư để xây dựng thêm xưởng thực phẩm nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879880/chuong-1867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.