Chương trước
Chương sau
Lộ Hướng Đông suýt chút nữa ngã từ trên ghế xuống, đây... là nói tiếng người sao?
Anh ta thất nghiệp? Nếu anh ta thất nghiệp còn cho người ta sống không?
Lộ Hướng Đông bỗng nhiên thấy vô cùng đồng cảm với ba của Mã Siêu Kiệt, lần này là Du Dực không muốn dễ dàng tha cho hắn ta mà, ai bắt hắn ta cứ cố làm bộ làm tịch nãy giờ không chịu bỏ qua.
Khi nãy Du Dực đề cập đến điều kiện bồi thường đã là sự nhượng bộ nhiều nhất rồi. Huống hồ, anh ta nói không sai, người lớn đền tiền, người làm sai xin lỗi, chỉ cần ba của Mã Siêu Kiệt đồng ý thì bây giờ mọi người sẽ hòa giải.
Nhưng không ngờ, hắn ta đã muốn được bồi thường lại còn muốn Nhạc Thính Phong phải xin lỗi con trai hắn.
Hắn ta cũng không nghĩ xem, trên thế giới này nào có chuyện gì tốt đẹp như thế.
Con trai hắn bị đánh thì trời sụp hay sao? Con nhà người khác nếu vì con trai hắn mà thi không đạt được điểm số cao, không được phân vào lớp tốt, vậy thì ảnh hưởng rất nhiều đó.
Trước đó Lộ Hướng Đông đã có lòng muốn giúp ba của Mã Siêu Kiệt một tay, chí ít để hắn ta đừng ngu ngốc như vậy nữa, nhưng hiện giờ, anh ta nghĩ nên bỏ đi.
Có một số người, bản thân tự tìm đường chết thực sự không thể trách được người khác.
Hắn ta cho rằng Du Dực là một người dân thường có thể để cho hắn ta tùy tiện bắt nạt hay sao?
Lúc này, ba của Mã Siêu Kiệt có đôi chút không tin, nhưng nhiều hơn đó chính là mong đợi.
Cái khí chất đó của Du Dực thật sự không giống một kẻ sống lang thang thất nghiệp ăn không ngồi rồi, hơn nữa, nếu anh ta không làm gì thật, lại có thể khiến Lộ Hướng Đông cung kính như thế sao?
Thế nhưng, thân là một người đàn ông, nói bản thân ở nhà chăm sóc vợ trước mặt mọi người, không sợ mất mặt sao?
Trừ phi anh ta thật sự là không có việc làm.
Du Dực lúc nói không chột dạ một chút nào, bây giờ anh chính là đang thất nghiệp mà, nghỉ phép ở nhà chăm sóc vợ, mỗi ngày đều quanh quẩn mấy việc con trai - vợ, vợ - con trai.
Ba của Mã Siêu Kiệt thận trọng hỏi: “Nhìn Du tiên sinh không hề giống một người thất nghiệp.”
Du Dựu mỉm cười: “Không giống sao? Mọi người đều nói như vậy, xem ra nếu tôi ra ngoài nói bản thân là một tổng giám đốc có lẽ sẽ có người tin đấy nhỉ!”
Ba của Mã Siêu Kiệt cười khẩy khinh thường, hắn ta quay đầu nhìn Lộ Hướng Đông: “Lộ tổng có quen biết với Du tiên sinh?”
Lộ Hướng Đông mỉm cười: “Quen chứ, con trai tôi và cháu trai anh ấy rất thân nhau, vì vậy mà quen nhau.”
“Ồ, vậy chắc anh chưa bao giờ nghĩ sẽ giới thiệu cho Du tiên sinh một công việc nào đó à?”
Rõ ràng là đang muốn thăm dò Lộ Hướng Đông từ câu nói suông này, có điều, Lộ Hướng Đông cũng không phải là kẻ ngốc, anh ta hắng giọng nói: “Việc này... Du tiên sinh… anh ấy... người nhà anh ấy đều trông chờ anh ấy chăm sóc vợ, chăm sóc con nữa.”
Lời Lộ Hướng Đông nói cũng không được coi là chính xác, hoàn toàn là khắc họa cuộc sống hiện giờ của Du Dực.
Trong nhà anh, già có trẻ có, cho dù Tô Ngưng Mi đã trở về, nhưng nhân công trong nhà vẫn còn rất thiếu thốn. Cho nên nhân lực như Du Dực đây thật sự không thể thiếu.
Lộ Hướng Đông vừa nói đã khiến ba của Mã Siêu Kiệt hiểu lầm, cho rằng Du Dực chính là một người đàn ông của gia đình tiêu chuẩn, hiểu lầm như vậy ngay lập tức lại càng không có áp lực nữa.
Khuôn mặt của ba Mã Siêu Kiệt lập tức thay đổi, ánh mắt cũng trở nên khinh thường.
“Việc này, Du tiên sinh khăng khăng muốn con trai tôi phải xin lỗi đúng không?”
Du Dực gật đầu: “Không sai, nếu không, miễn bàn.”
Ba của Mã Siêu Kiệt đập bàn một cái rất mạnh, đứng phắt dậy: “Được, miễn bàn thì miễn bàn, đánh con trai tôi xong lại còn muốn một nét bút xóa sạch, ngược lại muốn bắt con trai tôi xin lỗi. Đừng có hòng. Hôm nay tôi không muốn nói nhiều với anh, bất luận gia đình anh có thủ đoạn gì tôi đều tiếp đến cùng, nhất định phải đòi lại công đạo cho con trai tôi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.