Du Dực nheo mắt lại nói: “Mã tiên sinh, việc này nếu đổi lại là tôi thì loại giống như con trai anh đã bị tôi đánh từ lâu rồi, anh nên cảm thấy may mắn vì người cậu ta gặp là thằng cháu ngốc của tôi đi.”
Ba của Mã Siêu Kiệt sắp bị bịp bợm rồi: “Anh... anh... ức hiếp người quá đáng!”
Rõ ràng là con trai hắn ta đã bị đánh, bất luận vì nguyên nhân gì thì người bị thương vẫn là con trai hắn ta, theo logic của người bình thường thì đối phương đều phải bồi thường, xin lỗi.
Nhưng không ngờ, tới lượt bọn họ lại có thể nói hệt như con trai họ bị chịu thiệt thòi vậy.
Đây gọi là đạo lý gì vậy? Đây là lần đầu tiên ba của Mã Siêu Kiệt gặp phải trường hợp như thế này.
Du Dực đưa tay ra hiệu dừng lại: “Cắt cắt, cái gì mà ức hiếp người quá đáng, rõ ràng là con trai anh bắt nạt người khác trước, nếu không phải cậu ta kiếm chuyện thì đứa cháu trai hiền lành của tôi sẽ ra tay đánh người sao? Anh cũng không đi hỏi han trong trường xem, phẩm hạnh của cháu trai tôi như thế nào?”
Lộ Hướng Đông ở bên cạnh gật đầu: “Phẩm hạnh của Thính Phong thực sự không có gì phải nói rồi, không bới móc ra được.”
Thầy hiệu trưởng cũng gật đầu theo, từ sau khi Nhạc Thính Phong đến, đã kéo theo cái gai lớn Lộ Tu Triệt và nếp sống học tập toàn trường đều chuyển biến tốt chưa từng thấy. Thành tích học tập cũng theo đó có sự tiến bộ toàn diện. Không chỉ có vậy, thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879860/chuong-1847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.