Chương trước
Chương sau
Ba của Mã Siêu Kiệt hừm một tiếng, vẫn không quay người lại, hắn ta phải cố làm ra vẻ.
Du Dực đại khái đã hiểu thái độ của người này, anh cười nói: “Vị tiên sinh này, nếu đã là bàn bạc nên giải quyết thế nào, việc con trai anh bị đánh, chúng ta cần phải nói chuyện, anh cứ như thế này chúng ta nói thế nào đây?”
Lộ Hướng Đông gật đầu theo: “Đúng vậy, anh không quay người lại, cũng không mở miệng, chúng tôi không biết anh muốn gì?”
Mã Siêu Kiệt nghe thấy giọng nói của Lộ Hướng Đông, cảm giác… Ấy, giọng nói này sao lại có chút quen quen!
Hắn ta quay người lại nhìn một cái, nhìn thấy Lộ Hướng Đông lập tức cảm thấy không hay, vội vàng đứng dậy.
“Lộ tổng, sao lại là anh?”
Ba của Mã Siêu Kiệt biết Lộ Hướng Đông, nhà hắn ta so với Lộ gia còn kém hơn vài cấp, trước đó hắn ta thực sự có ý muốn tạo quan hệ với Lộ Hướng Đông, thế nhưng lại không thành công.
Từ tình hình trước mắt, trong hai thằng oắt con đánh con trai hắn ta, có một đứa là con trai của Lộ Hướng Đông.
Lần này, dường như không được ổn lắm, ba của Mã Siêu Kiệt không phải quá sợ Lộ Hướng Đông.
Chỉ là nếu như kết oán thì đối với công ty của bọn họ mà nói, không phải là một việc tốt đẹp gì.
Ba của Mã Siêu Kiệt có chút buồn phiền hối hận, sớm biết như vậy thì nên tìm hiểu rõ hai thằng nhóc đó tên là gì trước mới đúng.
Trong đầu hắn ta nhanh chóng nghĩ ra vài cách giải quyết, tiến về phía trước hai bước, nồng nhiệt chào hỏi giống như bạn bè cũ gặp nhau vậy.
Lộ Hướng Đông ngược lại có chút bất ngờ. Có điều, dù sao con trai cũng đã đánh rồi, anh ta và Mã gia không có việc làm ăn với nhau, không có gì phải lo lắng.
“Ồ, đây là... Mã tổng à, chào anh, chào anh, thật không ngờ lại gặp nhau ở đây.”
Ba của Mã Siêu Kiệt ha ha trong lòng, đúng rồi, con trai anh đánh con trai thôi thành cái đầu lợn rồi, không gặp nhau ở đâu thì có thể gặp ở đâu chứ?
“Đúng vậy, đúng vậy, tôi cũng không ngờ.”
Lộ Hướng Đông cười nói: “Xem ra, người mà thằng còn không biết điều của tôi đánh... chính là con trai anh rồi. Xin lỗi, xin lỗi, tôi thay nó xin lỗi anh. Không biết cậu nhà anh bây giờ thế nào? Ở bệnh viện nào? Lát nữa tôi nhất định sẽ dẫn thằng nhóc nhà tôi đến xin lỗi. Tất nhiên, tiền viện phí và cả việc bồi thường, Mã tổng anh đừng khách khí, nên bồi thường thế nào thì chúng tôi sẽ bồi thường như thế.”
Du Dực cau mày, thật không ngờ người này lại quen biết với Lộ Hướng Đông. Vậy hôm nay chẳng phải không cần anh ra mặt rồi hay sao.
“Không không, Lộ tổng, con trai tôi bị thương khiến tôi thực sự rất tức giận. Thế nhưng, tức giận thì tức giận, bọn trẻ cũng sẽ không vô duyên vô cớ mà đánh nhau, chúng ta làm rõ nguyên nhân trước rồi nói! Nếu vấn đề là ở con trai tôi, vậy tôi phải xin lỗi, nếu nguyên nhân thật sự là do cậu nhà... và con trai của vị tiên sinh đây thì việc bồi thường, tất nhiên tôi cũng sẽ lấy.”
Lộ Hướng Đông ha ha trong lòng, thằng cha này nói cứ như thật.
Có điều anh ta không tin đối phương lại tốt như vậy.
“Mã tổng thật đúng là hiểu đạo lý, vậy... chúng ta nghe thầy hiệu trưởng nói sao, xem xem... việc này đã xảy ra như thế nào?”
Thầy hiệu trưởng là một người lọc lõi, những người trong phòng này, ông ta không muốn đắc tội với bất kì ai: “Sự việc đã qua rồi thực ra tôi cũng không rõ lắm, tôi gọi giáo viên giám thị buổi sáng và chủ nhiệm phụ trách giảng dạy đến nói cho mọi người hiểu tình hình.”
Ông ta đã sớm biết rõ những việc đã xảy ra, nhưng nếu để ông ta nói ta, lỡ như thiên vị ai trong ba người họ, vậy thì sẽ không tốt.
Giáo viên giám thị của môn thi cuối cùng của buổi sáng rất nhanh liền có mặt, kể một lượt từ nguyên nhân bắt đầu đến diễn biến sự việc.
Du Dực vừa nghe vừa gật đầu, Thính Phong vẫn có thể nhịn, thi xong mới đánh, nếu là anh thì anh đã ra tay từ lâu rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.