Thế nhưng, hôm nay nhìn thấy người nhà Phạm gia từng người từng người bị dẫn đi, trong lòng Trần Phong lại cảm thấy có cảm giác tức giận, tất cả những việc làm của cả nhà này thật sự khiến anh lần đầu tiên cảm thấy, con người của thế giới này có một số người thực sự hung ác đến nỗi bạn không thể tượng tượng được.
Anh lại vui mừng một lần nữa, may mà Du Dực đến, may mắn!
Nếu không phải vì Du Dực làm cho Phạm Đơn tức giận gần chết, tức đến nỗi cô ta phải nổi trận lôi đình, anh cũng không đến nỗi phát hỏa, cũng sẽ không có những chuyện về sau.
Nói tới cùng, lần này vẫn là anh Dực cứu anh ta, lần này không chỉ cứu một mình anh ta mà còn cứu cả một Trần gia nửa đời sau.
Trần Phong không biết nên cảm ơn Du Dực thế nào!
Sau khi cảnh sát rời đi, Du Dực nhìn thời gian, bây giờ đưa hai đứa nhỏ về trường, chắc vẫn kịp học nốt hai tiết cuối.
Trần Phong đi đến trước mặt Du Dực, cảm kích nói: “Anh Dực, cảm ơn anh. Tôi... sau này, còn có thể dùng được ở đâu, anh cứ việc nói.”
Anh ta có rất nhiều điều muốn nói, nhưng con người anh ta lại vốn không phải là người biết ăn nói những lời trong lòng, lúc này căn bản không nghĩ ra những lời gì khác.
Anh ta không biết cảm ơn Du Dực thế nào, cũng biết rõ hiện giờ anh không thiếu gì cả.
Việc Trần Phong có thể làm chính là khi Du Dực cần anh ta giúp đỡ, anh ta sẽ làm việc nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879819/chuong-1806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.