Nếu không phải là hôn lễ của bạn cũ, Du Dực đã sớm mặc kệ bỏ đi rồi, căn bản cũng sẽ không đến.
Tuy rằng, anh với người bạn cũ này đã rất lâu rồi không liên lạc, nhưng nghĩ đến những ngày tháng kề vai chiến đấu năm đó, Du Dực lại cảm thấy hôn lễ lần này không đi không được, huống hồ khi đó, chú rể đã cứu anh một mạng, ân tình này phải trả.
Du Dực cảm thấy bản thân đến đây có chút không tốt, suy cho cùng một người đàn ông ưu tú như anh, lỡ như lại có một cô gái nào mê muội tới tiếp cận anh vậy thì phải làm sao?
Hơn nữa ở trong hoàn cảnh này, vẫn cực kỳ dễ bị chuốc rượu.
Cho nên, Du Dực liền nghĩ cứ đưa hai đứa nhỏ đến đây là được rồi.
Nếu thực sự có ai đó mê muội qua dây, anh liền ôm cô con gái yêu vào lòng, ông đây đã có vợ con lớn rồi.
Lỡ như bị chuốc rượu, Nhạc Thính Phong đứng lên phía trước, chú của cháu phải lái xe đưa bọn cháu về trường.
Cho nên hôm nay anh dẫn hai đứa nhỏ đến, chính là đặc biệt để chúng làm “vệ sĩ” cho anh.
Rất nhanh sau đó cô dâu chú rể đã mời rượu đến bàn của bọn họ, nhìn thấy Du Dực, chú rể vui mừng ôm trầm lấy anh.
Chú rể giữ lấy bả vai của Du Dực: “Tôi còn tưởng anh không đến cơ, sao anh lại ngồi đây, đi, đi đến bàn chính ngồi.”
Du Dực cười nói: “Đừng đừng, tôi ngồi đây rất tốt, hôm nay là ngày thành hôn của cậu, sao tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879800/chuong-1787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.