Lộ Hướng Đông có chút xấu hổ, thế này… Thật không ngờ là hắn chỉ muốn cải thiện chút ít mối quan hệ mà gắp cho đứa con chút thức ăn, ai dè lại đúng thứ nó không thích. Hắn… thật sự không biết rốt cuộc con trai mình thích ăn món gì?
Nhưng ngay sau đó, Lộ Hướng Đông quan sát Lộ Tu Triệt, phát hiện ra đồ cậu ăn hầu như toàn là thịt. Ngoại trừ món thịt chua ngọt ra, mấy món khác cậu đều ăn cả.
Lộ Hướng Đông chẳng thể cầu cạnh ai lúc này, đành chỉ có thể tiếp tục nói chuyện với con trai. Hắn nói: “Hôm nay, trước khi đến thăm nó, kỳ thật ba đã suy nghĩ nhiều. Nếu không thì chi bằng tìm người tạo chút quan hệ giúp đưa nó ra khỏi trại tạm giam. Dù sao bây giờ tuổi nó cũng còn quá nhỏ, để nó thành ra tội phạm thiếu niên… trên hồ sơ ghi lại lưu vết cả đời, về sau nó có muốn kiếm việc gì để làm cũng khó, đến trường cũng khó. Có lẽ cả đời này coi như xong rồi, nhưng….”
Lộ Hướng Đông thở dài: “Nhưng hôm nay sau khi gặp nó rồi, ba mới cảm thấy mình còn nghĩ đơn giản quá.”
Hắn tưởng người đơn giản nhưng người chẳng hề đơn giản. Hắn tưởng mình hiểu người nhưng lại chẳng hề hiểu. Hắn tưởng con trai mình nhu thuận, kỳ thực, cũng chẳng phải thế.
Lộ Tu Triệt bĩu môi, chuyện mà ba tưởng còn ít sao?
Nhưng mà cậu cũng không nói ra miệng. Khó có lúc nào Lộ Hướng Đông này chịu hối lỗi sửa sai, cậu không làm khó nữa.
“Trải qua việc lần này, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879782/chuong-1769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.