Lộ lão gia thở dài, nhận lấy chén nước uống một ngụm: “Người đàn bà đó, thật đúng là không có cách nào so sánh được.”
Bà Lộ gật đầu: “Đúng vậy, hôm nay gặp thằng bé này, tôi lại càng thấy Tiểu Triệt nhà mình tốt. Tuy rằng... Tôi cũng biết là thằng bé đó đáng thương, nếu từ nhỏ nó đã được ở bên cạnh chúng ta thì sẽ không bị dạy dỗ thành như vậy, nhưng giờ nó thành ra như vậy, ngoại trừ do mẹ nó ở bên ngoài tác động vào, hẳn là có ít nhiều nguyên nhân ở chính nó nữa...”
“Lại nói về Tiểu Triệt, đúng là đời sống vật chất của thằng bé đúng là tốt thật, nhưng cũng không nhận được bao nhiêu tình thương, nhất là mấy năm nay, trong khoảng thời gian này, Hướng Đông lại vắng nhà suốt cả tháng. Xem ra Tiểu Triệt chính là ở trong giai đoạn này mà thoát thai hoán cốt, không ai nhắc nhở thằng bé học hành, nhưng nó thì sao, hằng ngày một mình nỗ lực, một mình học tập, buổi sáng sớm thì chạy bộ thể dục rồi học bài, chuyện này, ai quản thằng bé chứ?”
Đây là lần thứ hai bà Lộ gặp Dư Viễn Phàm, nhưng mà bà vẫn cảm thấy, khi so sánh Dư Viễn Phàm với Lộ Tu Triệt thì Lộ Tu Triệt thật sự vẫn tốt hơn rất nhiều.
Lộ lão gia nghe thấy lời bạn già mình nói thì gật đầu, ai nói không phải đâu.
Thằng bé đó đúng là không được giáo dục tốt nhất, nhưng nó có thể biến thành như vậy cũng không phải hoàn toàn đều do hoàn cảnh tác động.
Bà Lộ nói: “Tôi thấy, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879748/chuong-1735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.