Tính khí cô cũng tốt, nói: "Em đến nói thử xem, lúc nãy cô nói gì?"
Dư Viễn Phàm ấp úng hoàn toàn không biết nên nói gì, đây là môn Địa lý, nhưng lúc nãy cậu hoàn toàn không để tâm, không lắng nghe.
Cậu nhanh chóng lật sách vở, nhưng phút chốc không biết cô giảng tới đâu?
"Thưa cô… em… em…" Dư Viễn Phàm rơi đầy mồ hôi, không biết nói gì. Học sinh xung quanh đều biết, nhưng không ai chịu giúp cậu, cho cậu 1 lời nhắc.
Cô giáo dạy Địa lý nổi giận: "Không biết phải không? Lúc nãy em nghĩ đi đâu? Tâm trí để ở đâu? Giờ học không chăm chú nghe giảng, em đừng ngồi nữa, đứng dậy nghe đi."
Dư Viễn Phàm cúi đầu, hai tay cầm chặt quyển sách, nhục nhã… hai từ này khiến hắn không ngẩng đầu nổi.
Về sau, tên này sẽ là đối thủ của cậu.
…
Giờ tan trường, các học sinh tụm ba cụm năm thành nhóm, kết bạn cùng về. Lộ Tu Triệt và Nhạc Thính Phong hai người nhộn nhịp ra khỏi lớp học.
Còn lại 1 mình Dư Viễn Phàm, ngơ người ngồi đó.
Giờ cậu không còn biết mục đích của mình đến thủ đô là gì.
Đánh bại Lộ Tu Triệt? Thay thế hắn trở thành đại thiếu gia nhà họ Lộ?
Cậu đã từng nghĩ như vậy, nhưng sự thật là cậu không có cơ hội. Mỗi người, không ai cho hắn phân nửa cơ hội.
Không đúng, dù người khác có cho cậu cơ hội, chưa chắc cậu đã vượt qua được Lộ Tu Triệt, đó không phải phế nhân, không phải 1 thiếu gia được nuông chiều.
Lộ Tu Triệt thật lợi hại, giỏi hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879729/chuong-1716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.