Mắt Lộ Tu Triệt lóe sáng, đề hôm qua, vậy cậu biết rồi.
Cậu biết mà, con người Nhạc Thính Phong miệng nói không giúp, nhưng lúc cần thiết, tuyệt đối không bỏ mặc cậu.
Lộ Tu Triệt vốn có chút lo, nhưng giờ tràn đầy tự tin.
Ngẩng đầu đi lên bục giảng, "Xin thầy nương tay, đừng ra đề quá khó!"
Thầy Toán nhìn Lộ Tu Triệt, "Đây, nếu em giải được bài này, thì về chỗ ngồi, giải không được, thì qua kia đứng."
Lộ Tu Triệt thở dài, tỏ vẻ mặt bất lực.
"Được thôi, vậy em cố gắng vậy."
Cậu cầm phấn, nghiêm túc xem kỹ, các đề trên bảng đen, Lộ Tu Triệt bắt đầu trả lời.
Dưới bục giảng, tất cả học sinh nhìn chăm chú Lộ Tu Triệt. Dư Viễn Phàm cũng ngẫn đầu nhìn.
Dư Viễn Phàm nhìn Lộ Tu Triệt, tay cậu ta nắm chặt, trong lòng luôn thẩm nhủ: đừng làm ra, đừng làm ra...
Đề trên bảng, cậu ta suy nghĩ rất lâu vẫn không có chút đầu mối, cậu ta không tin Lộ Tu Triệt có thể giải được.
Nhưng, nhìn thấy Lộ Tu Triệt cầm phấn bắt đầu viết lời giải, trong lòng Dư Viễn Phàm nghĩ: Nhất định là viết bậy, cậu ta không thể nào làm được.
Nhưng khi Lộ Tu Triệt từng bước viết ra, Dư Viễn Phàm ngơ ngẩn cả người, làm sao cậu ta có thể biết… làm sao cậu ta trả lời được?
Mà cách giải độc đáo của Lộ Tu Triệt, Dư Viễn Phàm nhìn thấy rất rõ ràng, rất dễ hiểu.
Dư Viễn Phàm kinh hoàng, đề khó như vậy, cậu xem xong hoàn toàn không tìm ra được cách giải.
Lộ Tu Triệt nghiêm túc học hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879724/chuong-1711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.