Nhạc Thính Phong dừng lại, nhìn cậu một cái: “Nhiều?”
Lộ Tu Triệt gật đầu: “Đúng thế, cậu không cảm thấy cậu quản cô bé rất nhiều sao? Ăn uống đi lại, sinh hoạt, thậm chí đến việc kết bạn của cô bé cậu cũng quản?”
Mỗi bữa ăn bao nhiêu, khi nào ăn, ăn cái gì?
Mỗi ngày mặc quần áo gì, mặc bao nhiêu?
Ở trường chơi với ai? Rất nhiều thứ, sinh hoạt hàng ngày, toàn bộ đều trong sự kiểm soát của Nhạc Thính Phong, cậu muốn biết mọi thứ của cô bé. Vừa bắt đầu, Lộ Tu Triệt cảm thấy, đó là sự chăm sóc của anh trai với em gái. Nhưng, thời gian lâu rồi, cậu luôn cảm thấy có chỗ nào đó kỳ lạ không nói ra được, Nhạc Thính Phong hình như... cũng quá để ý rồi thì phải, loại cảm giác kiểm soát đó đã vượt quá sự chăm sóc nên có của một người anh với em gái. Hơn nữa, đối với người khác, Nhạc Thính Phong không tỉ mỉ như thế. Nhạc Thính Phong chau mày, có chút không hiểu, Lộ Tu Triệt vì sao lại nói như vậy, ăn uống ngủ nghỉ, sinh hoạt, giao tiếp xã hội, lẽ nào những việc này cậu không nên quản sao? Thanh Ti còn nhỏ, cô bé sao có thể chăm sóc tốt cho mình, vậy người làm anh trai như cậu, đương nhiên phải chăm sóc cô!
“Đó là em gái tớ, nó còn nhỏ như thế, nó không thể chăm sóc bản thân như người trưởng thành, tớ đương nhiên phải quản những thứ này!”
Lộ Tu Triệt cười nói: “Đại ca, nhưng cậu cũng không phải người trưởng thành?”
“Tớ? Tớlà đàn ông, nội tâm tớlà người trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879712/chuong-1699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.