Lộ Tu Triệt cười híp mắt nói: “Đừng đứng đó một mình, cùng đá bóng đi?”
Dư Viễn Phàm ngạc nhiên, đá bóng? Nam sinh này luôn rất nhắm vào cậu, lần này lại còn gọi cậu cùng đá bóng, cậu ta muốn làm gì?
Dư Viễn Phàm bị xử lý sợ rồi, phản ứng đầu tiên chính là, đối phương muốn làm gì cậu!
Lộ Tu Triệt vẫy tay: “Tới đây, đừng lề mà lề mề, nói ra, mọi người đều là bạn học cùng lớp, trước đây cậu làm việc không tốt, nhưng nếu cậu thật tâm hối cải, chúng tôi cũng sẽ không làm gì cậu có đúng không?”
Cậu vừa mở miệng, đâu còn có người nói cái khác, ào ào hét: “Đúng...”
Lộ Tu Triệt: “Tới đây đi, cùng đội với tôi...”
Dư Viễn Phàm ở trường học trước đây, đá bóng cũng không tồi, con trai ai không thích đá bóng, trong lòng cậu đương nhiên có lo ngại, nhưng nhìn thấy đá bóng, vẫn là do dự, hơn nữa, trong tình huống này, nếu cậu nói không đá, chắc chắn sẽ bị người ta nhìn thành kiêu căng, càng khó để bạn học khác chấp nhận. Cho nên, Dư Viễn Phàm chỉ có thể miễn cưỡng ra sân thôi. Vừa bắt đầu đá, hình như còn tốt, nhưng rất nhanh, vấn đề đã xuất hiện rồi, Lộ Tu Triệt hét với Dư Viễn Phàm: “Hạng nhất, nhận bóng...”
Dư Viễn Phàm còn chưa kịp phản ứng, bóng đã tới trước mặt, hơn nữa tốc độ vô cùng nhanh, cậu căn bản không kịp phản ứng, quả bóng đó đá thẳng lên người cậu, đập vào bụng cậu, một trận đau đớn. Dư Viễn Phàm lại lần nữa ngã xuống đất, bóng rất nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879705/chuong-1692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.