Lộ Tu Triệt nhìn theo tầm mắt của cậu: “Bên đó? Bên đó có gì?”
Nhạc Thính Phong cười: “Bên đó có Dư Viễn Phàm.”
Lộ Tu Triệt kinh ngạc: “Cái gì? Có cậu ta, sao có thể cậu ta ở đâu?”
“Nhìn người trên bục đó, nhìn thấy chưa?”
Lộ Tu Triệt nhìn sang, thấy trên bục có mấy người ngồi, “Người nào, Nhạc Thính Phong, cậu đừng vì thắng cuộc, cố ý lừa tôi đấy?”
Nhạc Thính Phong đá cậu một cái: “Đội mũ lưỡi trai, khẩu trang, mặc đồ đen, giống như người vừa đi ăn trộm ở nhà người khác ra.”
Lúc này Lộ Tu Triệt nhìn thấy rồi, thật sự là có một người mặc đồ đen, đội mũ lưỡi trai đang ngồi cô đơn trên bục.
Lộ Tu Triệt nhìn chằm chằm cậu ta một lúc lâu, lắc đầu: “Người đó đeo khẩu trang, sao cậu biết cậu ấy là Dư Viễn Phàm? Cậu dọa thôi phải không?”
Nhạc Thính Phong trợn trừng mắt nhìn cậu: “Tớđương nhiên biết… dọa cậu có cần thiết không?”
“Vậy cậu làm sao chứng minh cậu ta là Dư Viễn Phàm?”
Nhạc Thính Phong dừng lại, hét lên một tiếng với đám nam sinh đang đá bóng trong lưới sắt: “Tiểu Hổ…”
Một nam sinh trong số đó lập tức không đá bóng nữa, vội chạy tới: “Này, đại thần có việc?”
Nhạc Thính Phong chỉ vào Dư Viễn Phàm trên bục nói: “Nhìn thấy người đó không, các cậu kéo khẩu trang của cậu ta xuống.”
Nam sinh được cậu gọi là Tiểu Hổ không nói thêm lời nào, gật đầu: “Được rồi, đại thần đợi đấy.”
Lộ Tu Triệt kinh ngạc, “Đây không phải uỷ ban thể thao lớp A, sao cậu cũng quen cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879689/chuong-1676.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.