Dư Mộng Nhân vừa nhìn, trong đầu quay vèo vèo, 5… 50 vạn sao?
Nhưng 50 vạn cũng không nhiều? Lẽ nào… 500 vạn?
Tim Dư Mộng Nhân đập nhanh lên, mẹ ơi, nếu mỗi tháng cho 500 vạn, vậy mười tháng chính là 5000 vạn, một năm chính là 6… 6000 vạn, trời ơi, nhiều tiền như vậy, cô không tính nhầm chứ?
Nếu nhiều tiền như vậy, cứ coi như tạm thời không vào Lộ Gia, vậy cô cũng có thể ấm ức nhẫn nhịn trước. Trong lòng Dư Mộng Nhân nghĩ quá đẹp rồi, nhất thời mừng thầm trên mặt không giấu nổi, đợi khi cô ta tỉnh lại nhìn thấy trên mặt thư ký đầy chế nhạo.
Cô vội thu lại biểu cảm, nghiêng đầu, làm ra bộ tôi không phải loại người tham tiền, tôi là người không bị tiền bạc cám dỗ.
Dư Mộng Nhân giả bộ nói: “Cái này… cũng quá nhiều rồi thì phải… tôi đi theo Hướng Đông lại không phải ham muốn tiền của ông ấy.”
Thư ký cười ha ha một tiếng, không phải ham tiền, “Được thôi, nếu cô không chịu, vậy giờ gọi điện cho ông cụ, có lẽ ông ấy sẽ rất vui.”
Dư Mộng Nhân hối hận, vừa nãy cô không nên nói những điều đó, cô hắng hắng giọng nói: “Anh… đợi chút, tôi… tôi… tôi muốn nói, nếu là mình tôi, tôi cũng không sao, nhưng giờ còn có Tiểu Phàm. Tôi có thể không cần, nhưng thằng bé, đang đi học, lại là lúc phát triển cơ thể, không thể để nó thiệt thòi.”
Thư ký bĩu môi: “Được rồi được rồi, cô Dư người thế nào, tôi còn không biết sao? Đừng giả bộ nữa, cô không nghĩ xem, rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879683/chuong-1670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.