Nhìn xem mẹ con họ Dư đang làm gì, nam sinh này đúng là không phụ kỳ vọng. Nhạc Thính Phong nói: “Đã nghe thấy rồi.”
Lộ Tu Triệt thở dài: “Đúng thế, nghe thấy rồi, đối với hai mẹ con đó đúng là tà tâm chưa chừa.”
Lại có thể thật sự làm được nhẫn nhục tới trường, còn có thể chủ động yêu cầu trừng phạt, đi xin lỗi từng lớp một. Đây đúng là việc không phải người bình thường có thể làm ra.
Nhạc Thính Phong lạnh nhạt nói: “Chủ ý này chắc chắn là mẹ cậu ta nghĩ ra, bà già đó, tâm kế rất sâu.”
Lộ Tu Triệt rất kỳ quái nói: “Tôi thật sự rất muốn biết, rốt cuộc là cái gì đang chống đỡ hai người họ, lại dám liều như vậy.”
Nhạc Thính Phong cười nói: “Cậu nói xem, đối diện với một ngọn núi vàng như Lộ Gia, họ đã đứng ở dưới chân núi, chỉ cách một cái hàng rào với núi vàng, lúc này, cậu nói, họ sẽ rời bỏ sao?”
Lộ Tu Triệt gật gật đầu: “Cậu nói đúng, vậy giờ làm sao?”
Nhạc Thính Phong lại không vội: “Thì để họ đi xin lỗi, Dư Viễn Phàm dễ thu dọn, then chốt là bà già đó, lát nữa lại bảo mọi người tưới chút lửa cho bà ta…”
“Đúng rồi, người phụ nữ đó ra tay như vậy, tám phần là muốn biết, cậu ở lớp nào. Lát nữa trước khi bà ta tới, cậu rút trước, đừng để bà ta biết chân tướng sớm như vậy.”
Lộ Tu Triệt gật đầu: “Được…”
Dưới tầng, Dư Mộng Nhân tiếp tục đưa Dư Viễn Phàm đi xin lỗi khắp nơi, nhưng hiệu quả lại không rõ rệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879675/chuong-1662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.