Hai nam sinh ngồi đằng trước nhanh chóng đưa tay đỡ Dư Viễn Phàm: “Ôi chao, cậu xem, sao lại không cẩn thận thế chứ, sao lại bị ngã nặng như vậy?”
“Vào lớp chúng ta cũng không cần phải kích động như thế. Tất cả mọi người ở chung với nhau rất tốt, chẳng mấy chốc cậu sẽ thấy, tập thể lớp chúng ta rất đoàn kết.”
Hai nam sinh nọ nói như vậy, nhưng trong lúc đỡ Dư Viễn Phàm dậy, tay chân đã nhanh chóng đem “hung khí” trên mặt đất đá đi đâu không rõ.
Đợi đến lúc Dư Viễn Phàm đứng được lên, quay đầu nhìn lại mặt sàn vừa nãy, làm sao còn thấy được thứ gì khả nghi chứ.Những cậu ta cũng dễ dàng đoán được dưới chân mình lúc đó có thứ gì tròn tròn, hình như là viên bi, nếu không thì cậu ta cũng chẳng mất thăng bằng mà ngã sấp mặt như vậy.
Từ bên cạnh, Lộ Tu Triệt cười nói: “Đệ nhất này, cậu không sao chứ? Đột nhiên ngã sấp như vậy, nhỡ đâu mất linh thì biết làm sao bây giờ? Chúng tôi còn đang trông cậy vào cậu giúp mọi người kiếm thêm ít vinh dự về làm rạng danh cho lớp đó.”
Dư Viễn Phàm hung hăng trừng mắt nhìn lại, chính là hai đứa này, vừa rồi ở trên bục giảng vừa nhìn thấy bọn chúng đã bắt gặp ánh mắt cực kỳ quỷ dị, rõ ràng là có địch ý với mình.
Chắc chắn là thấy cậu quá xuất sắc nên mới ghen tỵ mà nhắm vào cậu đây mà.
Trong lòng Dư Viễn Phàm cũng biết là vừa rồi mình đã quá lo lắng, thoáng một cái liền nói quá nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879631/chuong-1618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.