Trên mặt hắn có vẻ như bị cạnh túi cứa vào nên bị xước một vết, cảm giác hơi nóng rát, đau đớn.
Vẻ mặt hắn kinh ngạc: “Mẹ, người làm thế là sao, sao lại mẹ lại đánh con?”
Sắc mặt bà Lộ âm trầm: “ba mày nói rất đúng, tuyệt đối không thể để cho Dư Viễn Phàm bước vào nhà họ Lộ.”
Một khi nó bước vào sẽ kéo theo phiền toái vô cùng tận.
Giờ còn chưa bước vào, mà tâm trí Lộ Hướng Đông đã chỉ hướng tới Dư Viễn Phàm. Đợi đến lúc nó thực sự bước vào nhà họ Lộ rồi, quay qua quay lại, mắt trước mắt sau, có khi chân trước vừa bước qua, sau lưng Dư Mộng Nhân đã theo bước mà vào nhà họ Lộ rồi.
Đến lúc đó Lộ Tu Triệt chỉ có một mình trong nhà họ Lộ, tứ cố vô thân còn có ai giúp nó chứ?
Nghĩ lại chuyện bạn già của mình suy nghĩ thấu đáo rồi. Chuyện để cho Dư Viễn Phàm về nhà họ Lộ không phải là chuyển khó, chỉ có cái khó là phiền toái sau này.
Lộ Hướng Đông lại hoàn toàn không hiểu vì sao đang yên đang lành mẹ hắn lại đánh hắn: “Mẹ, mẹ làm sao vậy. Mẹ nói rõ ràng chút có được không? Nếu có cái gì không đúng, mẹ nói con sửa là được, sao mẹ lại vô cớ nổi giận lên đầu con chứ? Chúng ta vừa rồi không phải đang nói chuyện rất bình thường sao? Nếu con có nói cái gì không đúng thì mẹ nói cho con biết một chút đi…”
Bà Lộ dùng một tay đẩy hắn ra: “Ba mày nói mày ngu đần, mẹ còn cố nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879626/chuong-1613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.