Đột nhiên trên đầu bị ăn một cây gậy, Lộ Hướng Đông đau đến mức hơi ngẩn ra, ông cụ hét: “Mày muốn tìm đường chết phải không, mày muốn chết tao và Tiểu Triệt còn chưa muốn chết.”
“Ba, ba... ba, có thể đừng đánh vào đầu không, con hơi choáng, còn nữa con... con run tay... con cũng không muốn như vậy...”
Hắn chủ yếu là sợ, hễ nghĩ tới sau khi về nhà, phải đối diện với cực hình, hắn liền rất sợ hãi.
Lộ Tu Triệt ở phía sau nhìn, mặt không biểu cảm, khoé môi còn mang theo một nụ cười nhạt, cậu đương nhiên biết Lộ Hướng Đông vì sao run tay, nhưng, cậu tin, sau khi về, có khi ông ấy càng run hơn.
Lộ Hướng Đông mấy lần liền đều muốn thừa nhận lỗi với Lộ lão gia trước, nhưng ngẩng đầu lên nhìn thấy gương mặt mây đen mù mịt đó của ba mình, trong gương sau xe, Lộ Hướng Đông liền ngẩn ra, đến dũng khí nói chuyện hắn cũng không còn.
Hắn nhìn trộm Lộ Tu Triệt một cái, kết quả con trai hắn mặt lạnh nhạt, đối diện với cảnh ngộ của hắn đến ánh mắt cũng không có.
Lộ Hướng Đông lúc này rất muốn bỏ xe chạy trốn, giờ nhảy xuống ngã gãy chân, cũng tốt hơn bị ông cụ đánh chết.
Nhưng mỗi lần hắn có cách nghĩ này, ba hắn dường như đều biết trong lòng hắn nghĩ gì, một gậy chọc tới, vừa hay chọc tới vết thương, đau tới mức toàn thân hắn run rẩy, suy nghĩ cũng không còn nữa.
Lộ Tu Triệt ở bên cạnh nhìn, chỉ cảm thấy rất muốn cười.
Đây chính là ba hắn, vừa run sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879581/chuong-1568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.