Lộ Tu Triệt mang đi hai bộ quần áo, chất lên đồ hôm qua mua, lại cẩn thận mang theo lì xì các trưởng bối Hạ gia cho khi đón Tết, giúp Nhạc Thính Phong nhấc giường lại thành gian chứa đồ, nhìn căn phòng xác định không còn gì phải mang đi mới xuống nhà.
Cậu nói với Nhạc Thính Phong: “Quần áo của tôi cậu đừng vứt đi. Tôi để ở đây, sau này tôi trở về ở bất cứ lúc nào, có thể không cần mặc quần áo của cậu.”
Nhạc Thính Phong tức giận nói: “Cậu đợi đấy, cậu chân trước đi, chân sau tôi đã vứt ra thùng rác rồi.”
“Cậu vứt, thì cứ vứt, cùng lắm sau này tôi lại nói với dì Tiểu Ái, bảo dì giúp tôi mua.”
Nhạc Thính Phong trợn trừng mắt, hai người hằm hè từ trên lầu tới khi xuống nhà nhìn thấy Lộ lão gia mới thôi.
Lộ Tu Triệt đi tới trước mặt hai trưởng bối Hạ gia, nghiêm túc cúi người, nói: “Những ngày qua, cảm ơn sự chăm sóc của ông nội Hạ bà nội Hạ, chú Du và dì Tiểu Ái, rất cảm ơn mọi người đã yêu thương cháu như con của mình, không để cháu bị đói bị rét ở bên ngoài lúc năm mới. Nếu không phải có mọi người, cháu có thể đã chết sớm rồi.”
Nghe thấy cháu mình nói lời này, mặt Lộ lão gia thật sự cảm thấy đau. Lộ gia họ cũng là có tiền, nhưng lại khiến cháu trai đón năm mới đến nhà cũng không thể về, Lộ lão gia càng bốc hỏa khí với Lộ Hướng Đông.
Nhiếp Thu Sính chua xót, cũng đều là trẻ con, trong nhà Lộ Tu Triệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879579/chuong-1566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.