Tên nhóc này, lẽ nào thật sự coi mình là người nhà họ Hạ rồi.
Nhưng Lộ lão gia còn phải làm ra bộ dạng xót xa, khom lưng xoa xoa đầu Lộ Tu Triệt yên thương nói: “Con à, những ngày này con chịu ấm ức rồi. Việc khốn kiếp ba con làm, ông nội đều biết rồi. Ông nội đã dạy dỗ nghiêm khắc rồi. Hôm qua ông nội còn dùng gậy đánh hắn một trận. Con yên tâm, sau này có ông nội ở đây, tuyệt đối sẽ không để con chịu bất cứ ấm ức nào nữa.”
Lộ Tu Triệt chỉ nói: “Cảm ơn ông nội.”
Điều nên hàn huyên đều hàn huyên xong rồi, Hạ lão gia kéo Lộ lão gia ngồi xuống, nói từ từ kể chuyện cũ, thật ra họ đâu có gì để nói.
Giữa hai người căn bản không có liên hệ gì, nhiều lắm cũng chỉ là có duyên gặp mặt vài lần năm đó, quen biết nhau mà thôi.
Nhưng việc này không quan trọng, căn bản không ngăn được hai người nói chuyện vui vẻ.
Các cụ già nói tới nói lui, rất nhanh đã nói tới con cái.
Lộ lão gia cảm khái nói: “Vẫn là ông dạy con có phương pháp, đâu giống thứ không ra gì đó của nhà chúng tôi. Năm đó cũng là tôi bận việc, bỏ bê dạy dỗ nó, kết quả khiến trong số anh em chúng, chỉ có nó khiến tôi phiền lòng nhất, ông xem tới giờ cũng không thể bớt lo.”
Hạ lão gia cũng sợ kích động người ta, nói: “Nói ra hổ thẹn, 20 năm trước chúng ta ai mà chẳng phải sống như vậy. Việc dạy dỗ bọn trẻ, đâu còn có thể quan tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879575/chuong-1562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.