Du Dực nghe xong vẫn rất nghiêm túc thăm dò hắn một lượt, nói với hắn: “Anh xem anh cảm thấy bản thân ấm ức, vậy rõ ràng là anh cảm thấy mình không sai.”
“Ba anh không cho anh lấy người phụ nữ đó vào nhà, anh lại càng muốn lấy cô ta, suy cho cùng, cái không có được mới là cái tốt nhất. Nhưng việc anh ấm ức không phải điểm này, có lẽ là anh cảm thấy mình là người đàn ông thành niên rồi, lại đến hôn nhân cá nhân của mình cũng không thể tự chủ, đây mới là chỗ anh để tâm nhất trong lòng.”
Lộ Hướng Đông căn bản không nghe rõ Du Dực nói gì, chỉ ở đó oán hận mình bây giờ vô dụng làm sao.
Du Dực hỏi hắn: “Này, có phải anh cảm thấy, cả nhà họ Hạ đó đều là cậy thế ức hiếp người?”
Người xung quanh lập tức cười lên, Lộ Hướng Đông này lại sắp bị gài rồi.
Người uống rượu say, đâu còn có thể khống chế được bản thân nói gì, người ta thắc mắc, hắn liền không khống chế được bắt đầu rót ra ngoài, kéo Du Dực nói: “Đúng... đúng thế, còn không phải sao... cậy thế ức hiếp người, anh nói xem... họ dựa vào cái gì quản việc nhà tôi...”
Thư ký nghe thấy lời này, xoay đầu, ông chủ ơi, ông đừng nói nữa, đừng tìm chỗ chết nữa.
“Ừm, là không nên quản.” Du Dực trả lời rất nghiêm túc.
Lộ Hướng Đông đập bàn: “Đó... đó là con trai tôi, anh đã cứu con trai tôi, tôi... tôi nên cảm ơn anh, nhưng anh... dựa vào cái gì, không để con trai tôi về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879553/chuong-1540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.