Thứ cô khát vọng chính là một cuộc sống đơn giản thế thôi.
Hạ An Lan ngắm ngược lại tay Tô Ngưng Mi, cúi đầu nhìn vào mắt cô, ý của cô, anh đều hiểu hết.
Tô Lão Đại suy nghĩ, "Ngày kia hai người phải đi rồi, vậy, tụi anh cũng đi vào ngày kia luôn."
Anh ta hỏi những người khác trong nhà, "Mọi người thấy sao? Ngày kia được chứ?"
Vợ cả nhà họ Tô cười nói, "Chúng tôi sao cũng được, quan trọng là mấy đứa nhỏ, anh xem chúng có chịu hay không? Có nỡ đi hay không?"
Mấy đứa nhóc nhỏ đều đã trở thành những đứa cuồng bảo vệ em gái, vỗn chẳng nỡ trở về nơi chúng ở, cho dù có trở về, thì sáng sớm cũng phải bò dậy, ngay cả bữa sáng cũng không ăn liền muốn trở lại đây.
Tô Lão Đại nhìn thấy đám con cháu mình, cảm thấy có hơi mất mặt, "Chuyện này…"
"Chúng còn nói muốn chuyển trường qua đây nữa cơ."
Tô Lão Đại cười mắng: "Một đám nít ranh, nhìn thấy em gái thì không chịu đi nữa, không thể cho chúng được như ý muốn. Nếu chúng qua đây thật Thanh Ti làm gì còn ngày tháng yên ổn nữa. Muốn đến thủ đô, có thể thôi, đợi chúng lớn rồi, thi đậu được vào đại học thủ đô bằng chính sức lực của mình thì cho chúng tới đây."
Hạ An Lan nắm chặt tay Tô Ngưng Mi, mấy đám nít ranh nhà họ Tô, phải đề phòng hết cả lũ!
Ăn xong bữa cơm, người lớn bắt đầu dọn dẹp đống bừa bãi trên bàn, đám trẻ con thì chạy nhảy đùa giỡn khắp nhà.
Chơi đến hơn 10 giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879534/chuong-1521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.