"Không… Không...” Trên mặt Lộ Hướng Đông không còn một giọt máu, toàn thân run rẩy, hắn hoàn toàn không dám tin, con trai mình, bị người ta bắt đem bán.
“Lộ tiên sinh, trẻ con chưa thành niên, luôn cần người lớn giám hộ, những phần tử phạm tội đó, lúc nào cũng rình rập, tận dụng mọi thứ. Chính bản thân ngài cũng đã nói, trước đó ngài không về nhà trong nhà chỉ có người hầu và vệ sĩ, nhưng hôm 30, trong nhà lại chẳng có ai. Thật ra ngài không nên bỏ con trai một mình ở nhà.” Cục trưởng Thái không muốn nói nhiều với Lộ Hướng Đông, ông còn rất nhiều chuyện phải làm. Tết đến Cục Cảnh sát còn bận rộn hơn cả ngày thường.
Mắt Lộ Hướng Đông đỏ bừng, hai hàng nước mắt liền tuôn chảy: “Là tôi có lỗi với Tiểu Triệt, là lỗi của tôi...”
Cục trưởng Thái lắc đầu, bây giờ hối hận có tác dụng gì chứ, con trai mất rồi, nếu thật sự không tìm về được, đó mới là phải hối hận cả đời.
Lộ Hướng Đông gào khóc ở Cục Cảnh sát, cuối cùng thất tha thất thiểu ra khỏi Cục Cảnh sát.
Hắn không biết đã về nhà như thế nào, trước cửa nhà, Dư Mộng Nhân đã đợi hắn hơn hai tiếng đồng hồ rồi.
Từ mùng một Tết sau khi từ Long Cảng trở về, Dư Mộng Nhân đã không còn gặp lại Lộ Hướng Đông. Trong lòng ả lo lắng, cuối cùng không chịu nổi chạy đến Lộ gia.
Nhưng, người của Lộ gia không cho ả vào, nói không quen biết ả.
Dư Mộng Nhân chịu đựng, không gây chuyện với bọn họ. Ả ôm chặt cánh tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879496/chuong-1483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.