Thế nên, lại ở lại Tô gia náo nhiệt thêm một buổi chiều, đợi ăn cơm tối xong, giúp đỡ dọn dẹp xong nhà bếp, cả gia đình Tô gia lớn nhỏ mới bịn rịn rời đi
Lúc đi, Tô Tiểu Lục còn kéo lấy Thanh Ti khóc, may mà mẹ cậu bảo, sáng mai sẽ đến thăm em gái nữa, cậu mới đầy lưu luyến buông tay, cứ mãi xác định lại với mẹ mình, ngày mai nhất có đến hay không.
Tiễn người nhà Tô gia về hết, ông bà Hạ cảm khái nói: “Lần cửu biệt trùng phùng hôm nay, quả là khiến người ta vui mừng.”
Đối với những người đã ở vào tuổi như ông bà, thật sự gặp nhau một lần là rất quý giá.
Trước đây, bọn họ còn nghĩ, cả đời này sợ rằng cũng không thể gặp lại nữa, nhưng cái gọi là duyên phận, quả là một điều kỳ diệu.
Tô Ngưng Mi nói: “Ba mẹ hôm nay ba mẹ đã mệt rồi, phải mau đi nghỉ ngơi thôi.”
Bà Hạ cười nói, “Đúng vậy, đúng vậy, quả là đã rất mệt rồi.”
Cả ngày đều duy trì trạng thái vui vẻ cao độ, có thể không mệt sao?
“Vậy con đẩy mẹ lên nghỉ ngơi trước, ba mẹ con ngày mai chắc chắn sẽ còn đến nữa, ban ngày ba mẹ chắc chắn không đượ nghỉ ngơi tốt, ngày mai con sẽ nói với mấy chị dâu con, bỏ 6 đứa nhóc kia ở nhà, đừng dẫn đến, ầm ĩ quá rồi.”
“Đừng dừng, cứ bảo chúng đến, nhất định phải đến, lớn tuổi rồi, thích nhất chính là được nhìn thấy trẻ con.”
Tô Ngưng Mi cười: “Vậy được, con sẽ nói với chúng, ngày mai đến, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879492/chuong-1479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.