Trang Sử nhìn thấy Lộ Tu Triệt vén tay áo vô thức cả người run run, lần trước mắt của cậu suýt nữa thì mù luôn. Sau khi trải qua chuyện đó, trong lòng cậu đã có ám ảnh. Nhìn thấy ba người trước mặt, sự sợ hãi trong lòng cậu liền dâng lên.
Hai chân Trang Sử chậm rãi lui về sau, nụ cười trên mặt vừa miễn cưỡng vừa có chút lấy lòng: “Vậy... Các cậu chơi vui vẻ nhé... Tôi... Tôi ở phía trước có một quầy bán bánh bơ chiên còn có đậu phụ thối, rất… rất ngon, các cậu có thể ăn thử... ”
Lộ Tu Triệt nhướng mày, ôi, xem ra tiểu tử này thật sự biết ngoan ngoãn rồi, động tác vén tay áo của cậu dừng lại: “Được, lát nữa bọn tôi sẽ đến ăn thử.”
“Vậy... Các cậu, tiếp tục đi nhé... Tôi đi trước đây.”
Lộ Tu Triệt gật đầu: “Được, tạm biệt.”
Trang Sử nuốt nuốt nước miếng muốn đi, nhưng do dự một chút, cuối cùng lấy hết dũng khí gọi Lộ Tu Triệt: “Này... Chuyện đó, Lộ Tu Triệt... tôi... ”
Lộ Tu Triệt hỏi: “Còn chuyện gì à?”
Trang Sử sờ sờ mũi, ho khan mấy tiếng, nhỏ giọng nói: “Khụ khụ... tôi, vừa rồi tôi... Nhìn thấy... Nhìn thấy ba cậu...”
Lộ Tu Triệt ngây ra một lúc, sau đó gật đầu: “Được, tôi biết rồi.”
Trang Sử muốn nói, có một người phụ nữ đi theo sau ba cậu, nhưng, cậu sợ còn nói nữa sẽ lại bị đánh, nên nói tạm biệt rồi liền rời đi.
Sau khi cậu ấy rời đi, Lộ Tu Triệt giống chưa chưa hề nghe những gì cậu ấy vừa nói, quay sang nói với Nhạc Thính Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879453/chuong-1440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.