Thanh Ti vui vẻ chạy nhào ra: “Ba là tốt nhất, con muốn vị dâu tây.”
“Đây của con, mùi vị mà con thích, sao ba có thể quên được.”
Lộ Tu Triệt lấy cốc trà sữa hương vani, hốc mắt bỗng nhiên cay cay. Ba cậu chưa từng mua cho cậu cốc trà sữa nào cả.
Bỗng nhiên đỉnh đầu bị người ta vỗ vỗ: “Đừng đứng ngây ra đó, về nhà ăn cơm thôi, tối nay nhà ta ăn lẩu, chỉ đợi các con về thôi.”
Lộ Tu Triệt phản ứng lại, vội vã gật đầu: “Dạ, vâng... ”
Cậu không ngờ Du Dực lại bảo cậu về nhà cùng ăn cơm. Cậu còn tưởng chú ấy sẽ đưa cậu về nhà nữa, dù sao, trời cũng không còn sớm nữa.
Lộ Tu Triệt cùng ngồi xe của Du Dực về nhà ăn ké, nên bảo vệ sĩ về trước, lát nữa hẵng đến đón cậu.
Vệ sĩ hỏi: “Thiếu gia, cậu... Không về nhà sao? Lỡ như tiên sinh ngài ấy... ”
Du Dực liền nói một câu: “Yên tâm đi, bây giờ ông ấy không ở nhà.”
Vệ sĩ và Lộ Tu Triệt đều kinh ngạc nhìn anh: “Ngài... Sao ngài biết.”
Du Dực cười nói: “Tôi biết xem bói mà.”
Anh không muốn nói cho Lộ Tu Triệt biết ba cậu giờ đang ở bên cạnh người phụ nữ khác.
Nhạc Thính Phong nhìn Du Dực một cái, cậu cảm thấy, chắc chắn không đơn giản như vậy.
Lúc rời khỏi bãi đậu xe, Du Dực còn đưa mắt nhìn lướt qua, vị trí xe của Lộ Hướng Đông, nhìn thấy vẫn đang còn đậu ở đó, khóe môi anh lộ ra một nụ cười có chút quỷ dị, nụ cười này, đúng lúc bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879437/chuong-1424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.