Xẻng, đôi đũa trên tay Lộ Hướng Đông rơi xuống bàn.
“Tiên sinh làm sao thế? Là... Đồ ăn không hợp khẩu vị sao?”
Lộ Hướng Đông hỏi người hầu: “Bình thường thiếu gia... Một mình ở nhà, khẩu vị... Như thế nào?”
Cô giúp việc suy nghĩ một lúc nói: “Chuyện này, phải nói thế nào nhỉ? Trước đây thiếu gia đối với đồ ăn còn kén chọn một chút, nếu chúng tôi làm đồ ăn không ngon, còn sẽ tức giận, nhưng bây giờ... Rất ít khi nói muốn ăn món gì, nhà bếp làm món gì, cậu ấy ăn món đó, thiếu gia thật sự không để ý lắm đến đồ ăn. Bây giờ đa phần thời gian thiếu gia dùng để đọc sách, mỗi lần ăn cơm đều ăn rất vội vã.”
Trong lòng Lộ Hướng Đông đột nhiên giống như bị đinh đóng thẳng vào vậy, chua xót khó chịu, trước đây con trai hắn cực kỳ kén ăn, thường chỉ cần một chút không hợp khẩu vị sẽ nhất quyết không ăn, nhưng bây giờ cả mặt này nó cũng không thèm bắt bẻ nữa.
Cô giúp việc thấy Lộ Hướng Đông không nói gì, chỉ yên lạnh cúi đầu.
Cũng nên để bản thân tiên sinh biết, một mình ở nhà, đối mặt với nhà bếp rộng lớn vắng vẻ, một mình cô độc ăn cơm có mùi vị thế nào.
Lộ Hướng Đông không biết làm sao để ăn xong bữa cơm này, dư vị trong đó, không thể nói thành lời.
Điện thoại lại reo lên, nhìn thấy cái tên nhấp nháy trên màn hình, lần đầu tiên Lộ Hướng Đông có suy nghĩ, không muốn nghe máy.
Nhưng qua mấy giây, hắn vẫn bắt máy.
Có chút mệt mỏi nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879425/chuong-1412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.