Hai ba con họ Mạnh vểnh tai lên nghe đối thoại giữa hai người bọn họ, nghe được bác gái nói rằng Hạ lão gia là ba vợ của Du Dực, liền lập tức hiểu rằng đây là con rể của ông cụ.
Bọn họ thật sự không rõ Du Dực hay Du Vân gì gì đó là ai, nhưng là con rể nhà họ Hạ thì có thể thua kém sao?
Hơn nữa, cậu con rể này nhất định có khả năng nói được vài lời, ba con họ Mạnh liền trộm trao đổi ánh mắt với nhau.
Bọn họ cũng biết rằng, nhất định phải thương thảo tốt với Du Dực trước khi anh vào cửa, xin anh hỗ trợ nói vài lời với Hạ lão gia. Bọn họ là người một nhà, lời của anh ta nhất định có thể dùng được.
Ông nội của Mạnh Văn Triết nháy mắt với con trai để hắn ta mở miệng, dù sao thì tuổi tác bọn họ cũng không hơn kém nhau mấy nên cũng tiện nói chuyện.
Ba của Mạnh Văn Triết chịu đựng đau đớn, vội hô lên: “Người anh em này, chờ một chút... Cậu chờ một chút đã...”
Du Dực ghé mắt nhìn sang, không nói gì, ánh mắt anh lạnh lùng như đang nhìn rác rưởi vậy.
Ba của Mạnh Văn Triết bị Du Dực nhìn với ánh mắt kia thì run rẩy: “Không không, là Du... Du tiên sinh, xin anh chờ một chút, anh đừng nghe bọn họ nói lung tung. Chuyện hôm nay... Tôi là đương sự, để tôi kể lại rõ ràng cho cậu...”
Bác gái liền mất hứng: “Hừ, cái gì mà bảo tôi nói lung tung, anh có dám thề với trời là trong những câu tôi vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879382/chuong-1369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.