Những người mà hắn ta dẫn theo thật ra còn hiểu sớm hơn cả hắn, thấp giọng nói nhỏ vào tai hắn một câu.
Ba của Mạnh Văn Triết giận sôi: “Lão già kia, ông thử nói thêm câu nữa xem...”
Nhiếp Thu Sính nhìn cười, nói: “Ai nha, ba, người đừng nóng vội như vậy, cứ chờ vị tiên sinh này nói xong đã. Con cảm thấy yêu cầu về tiền thuốc men kia là yêu cầu hết sức bình thường nha. Vậy mời anh nói rõ ràng xem từng tháng nhiều ít thế nào vậy?”
Ba của Mạnh Văn Triết nói: “Xem ra trong nhà này cô là người duy nhất hiểu lý lẽ đó, tôi sẽ không so đo với lão già này làm gì nữa.”
Trong lòng hắn ta cười lạnh, cả gia đình này đúng là không biết sống chết, hắn vốn không muốn vòi bọn họ một khoản, nhưng hiện giờ xem ra là bọn họ tự tìm đến cái này.
Ba của Mạnh Văn Triết xoa cằm, nói: “Từng tháng sao? Nhà các người có thể ở tại nơi này hẳn là không phải dạng quỷ nghèo khó gì, nhưng mà chúng ta cũng không phải bòn rút các người. Tiền thuốc men hàng tháng của con trai tôi chỉ cần 200 vạn là được rồi.”
Nhiếp Thu Sính gật đầu: “Thế à, 200 vạn sao, cũng không nhiều lắm, thế này nghĩa là nếu con trai anh đến chết cũng không khá lên được thì tiền thuốc men này của chúng tôi vẫn sẽ đưa cho nó đến khi chết đúng không?”
Mẹ của Mạnh Văn Triết bước ra, chỉ vào Nhiếp Thu Sính mà chửi ầm lên: “Con đĩ kia, mày rủa ai chết thế hả? Mày có tin là mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879366/chuong-1353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.