Nhìn điệu bộ dương dương tự đắc của Lộ Tu Triệt, Nhạc Thính Phong rất muốn cho cậu ta một cú đấm.
Trên thực tế, cậu cũng đang định làm thế thật, thế nhưng… nhìn thấy người vừa bước ra khỏi chiếc xe đỗ ở trước cửa, Nhạc Thính Phong từ từ thu nắm đấm lại.
Hai tay Nhạc Thính Phong chắp lại đằng sau, nói với Du Dực: “Chú Du Dực về rồi ạ.”
Lộ Tu Triệt vội vàng tạo thiện cảm: “Cháu chào chú Du.”
Du Dực liếc nhìn Nhạc Thính Phong, hỏi bọn trẻ: “Sao lại ở ngoài này?”
Nhạc Thính Phong nói: “À, cháu phải tiễn bạn về, cậu ấy đang chuẩn bị về nhà.”
Du Dực mỉm cười với Lộ Tu Triệt: “Hôm nay phải cảm ơn cháu đã đưa hai đứa về nhà. Sao không ở lại ăn cơm đã?”
Trước mặt Du Dực, Lộ Tu Triệt tự nhiên có chút căng thẳng, cậu lắc đầu nói: “Hơi muộn rồi, nên cháu không ở lại ăn cơm nữa. Lúc nãy cháu vừa nói với cô để lần sau, chắc chắn cháu sẽ lại nhà ăn cơm.”
Du Dực gật đầu: “Thời tiết thế này quả thực không nên ở ngoài lâu, trên đường về, bảo tài xế lại chậm thôi, đừng lái nhanh quá.”
“Vâng, thưa chú…”
Có Du Dự đứng đó, Nhạc Thính Phong không thể nói thêm lời nào hằn hoi với Lộ Tu Triệt được nữa, chỉ đành tiễn cậu ta ra về.
Lộ Tu Triệt ngồi lên xe rồi, Du Dực hỏi Nhạc Thính Phong: “Lúc nãy, cháu định làm gì thế?”
Nhạc Thính Phong trả vờ ngây ngô: “Lúc nãy… không phải là cháu tiễn bạn ra về sao?”
“Đừng trả vờ không biết gì nữa, cháu biết chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879332/chuong-1319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.