Cậu đành gật đầu: “Rồi rồi rồi, tôi không ngồi nữa, đúng là… tôi chưa thấy ai keo kiệt như cậu đâu đấy.”
Nhạc Thính Phong: “Tôi luôn nhỏ mọn thế đấy, không thích thì tránh xa ra.”
“He he, không bao giờ.”
Vì thế ở trong trường xuất hiện một màn làm người ta kinh ngạc rớt tròng mắt, Nhạc Thính Phong đạp xe ở đằng trước, Lộ Tu Triệt đuổi theo phía sau. Ở trường này có ai mà không biết Lộ Tu Triệt cơ chứ. Ai từng gặp qua Lộ thiếu đều muốn lấy lòng cậu, cậu mà yêu cầu ngồi xe của ai đó, người ta còn mừng rơn ấy chứ.
Đến cổng trường, Lộ Tu Triệt ngồi vào xe và thở hồng hộc, nhìn Nhạc Thính Phong đạp xe như bay vào con đường đối diện, đi về phía trường tiểu học.
Đón được Thanh Ti, Nhạc Thính Phong xin lỗi cô bé: “Hôm nay có chút việc nên tới đón em hơi muộn, đừng giận anh nhé?”
“Em không giận, anh không cần lần nào tan học cũng gấp như thế đâu.”
Nhạc Thính Phong xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của Thanh Ti: “Thanh Ti nhà chúng ta ngoan quá!”
Cô bé ngoan ngoãn thế này chỉ có thể là em gái của một mình cậu, sao cậu có thể để cho Lộ Tu Triệt hưởng cùng được chứ, thật hối hận, đáng ra không nên để cậu ta tới công viên trò chơi cùng, lúc trước không nên đề ra cái điều kiện kia.
Loại tâm tình này càng thêm mãnh liệt sau khi rời khỏi trường tiểu học.
Bởi vì Lộ Tu Triệt ngồi trên xe ô tô của mình, xe chạy cực kỳ chậm ở sau lưng bọn họ.
Cửa kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879288/chuong-1275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.