Chương trước
Chương sau
Nhạc Thính Phong liếc cậu một cái: “Bắt nạt người? Tôi đã đưa ra điều kiện khách khí lắm rồi đấy, chỉ có 50 từ, còn chưa tới 100. Hôm nay mới là thứ hai, cách thứ sáu còn mấy ngày lận, thế là quá đủ rồi.”
Năm mươi từ đơn, Nhạc Thính Phong tính toán cảm thấy rất đơn giản, mỗi ngày mười từ, chỉ cần không phải ngu ngốc thì có thể học được hết.
Lộ Tu Triệt sốt ruột: “Đủ cái gì mà đủ, không được, không được, thật sự không được. Tôi không thể nào hoàn thành được đâu.”
Năm mươi từ đơn đó, đừng dọa người khác như thế có được không hả? Cái này còn đáng sợ hơn lấy mạng cậu.
Ngay cả chữ cái tiếng Anh cậu còn không thuộc, bảo cậu học thuộc từ đơn sao? Đúng nói đùa rồi.
Chuyện này quả thực là nhiệm vụ bất khả thi với cậu.
Nhạc Thính Phong dừng lại, quay đầu nhìn, nghiêm túc nói: “Lộ Tu Triệt, cậu còn chưa thử, sao biết mình không làm được?”
“Thật sự là không được mà. Bảng chữ cái tiếng Anh tôi còn chưa thuộc hết, huống hồ là học từ đơn.” Lộ Tu Triệt cực kỳ bất đắc dĩ.
Vẻ mặt Nhạc Thính Phong không một chút thay đổi: “Vậy thì bắt đầu học thuộc từ bảng chữ cái đi, chỉ cần cậu không phải đồ ngốc, chỉ cần cậu cố gắng thì 5 ngày là đủ.”
“Ai nha, sao lại là điều kiện này chứ, cậu đổi một cái đi, cái gì cũng được, chỉ cần không liên quan gì tới học tập là được.”
Nhạc Thính Phong quả quyết từ chối: “Không được, trừ cái này, những cái khác đều không được.”
“Nhưng mà rõ ràng cậu biết tôi học rất dốt, cậu không nên… không nên đưa ra điều kiện này. Có phải là cậu đang cố tình làm khó tôi không? Cậu biết tôi không làm được mà còn ra điều kiện như thế, rõ ràng là cậu không muốn cho tôi đi cùng!” Lộ Tu Triệt than thở, cậu cảm thấy rõ ràng là Nhạc Thính Phong đang cố ý làm khó mình.
Học hành, hai chữ này căn bản là chẳng có quan hệ gì với cậu.
Nhạc Thính Phong lạnh lùng nhìn cậu, chờ cậu nói xong mới nói: “Đúng thế, tôi cố ý làm khó dễ cậu đấy, vì cậu không thể nào hoàn thành được, bởi vì tôi khinh thường cậu. Cậu biết rõ như thế rồi thì chứng minh đi, chứng minh cậu có thể làm được.”
Nhạc Thính Phong nói mấy câu này hơi độc địa, mặt của Lộ Tu Triệt dần chuyển thành kinh ngạc: “Cậu…”
Mắt Nhạc Thính Phong càng lạnh hơn: “Lộ Tu Triệt, tôi không thích bạn bè của tôi khi đối mặt với khó khăn, còn chưa chịu cố gắng đã bỏ cuộc. Nếu như thế, tôi chỉ có thể nói hai chúng ta là người không thể chung một đường, cậu không xứng đáng làm bạn bè của tôi.”
Lộ Tu Triệt không biết phải nói gì: “Tôi…”
Lời của Nhạc Thính Phong như búa tạ nện lên cổ, làm cho cậu đau màng tai, đau đầu, đau cả trái tim. Tựa như là một câu thành ngữ: tuyên truyền giác ngộ.
Đây là lời nói khiến cho Lộ Tu Triệt kinh ngạc và rung động nhất từ trước tới giờ. Cái này còn làm cậu khiếp sợ hơn so với mấy lời Nhạc Thính Phong nói hôm thứ bảy.
Lộ Tu Triệt mấp máy môi, muốn nói nhưng lại không biết phải nói gì.
Nhạc Thính Phong bình thản nói tiếp: “Tôi đã nói đến nước này rồi, điều kiện sẽ không thay đổi, trước thứ sáu vẫn tính là có hiệu lực…”
“Vậy… vậy sau thứ sáu thì sao…”
Nhạc Thính Phong nhìn cậu: “Nếu cậu không hoàn thành, tôi sẽ xin cô giáo đổi chỗ ngồi.”
Lộ Tu Triệt kinh ngạc đến ngốc luôn, cậu ta… đổi chỗ ngồi? Đây là… đây là… không muốn tiếp tục làm bạn với cậu nữa sao?
Chờ Lộ Tu Triệt phản ứng lại thì Nhạc Thính Phong đã đi xa rồi.
Cậu nhìn bóng dáng cao gầy, thẳng tắp của Nhạc Thính Phong, muốn gọi người quay lại: “Nhạc…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.