Thực ra, trong lòng Lộ Tu Triệt rất hiểu, có lẽ trong lòng ba cậu cũng có những ý tưởng khác. Cũng có thể trong tương lai không lâu nữa, cậu không còn là đứa trẻ duy nhất trong cái nhà này.
Nhạc Thính Phong không nói gì, cậu không muốn nói với Lộ Tu Triệt rằng Thanh Ti không phải là em gái ruột của mình.
Nhưng, có lẽ, về sau mẹ cậu sẽ sinh cho cậu một đứa em gái thì sao.
Nhưng dù là em gái ruột, cậu cũng sẽ không thích.
Con người có thể ở chung với nhau, đôi khi cũng không phải dựa theo quan hệ huyết thống.
“Cậu không thích thì đừng để bọn họ xuất hiện trước mặt mình. Mẹ tôi thường nói, thứ gì thuộc về tôi thì sẽ không đưa cho bất kỳ ai.”
Giống như nhà họ Nhạc, mẹ cậu nói, hết thảy những gì thuộc về nhà họ Nhạc đều là của cậu, một phân tiền cũng không cho người ngoài.
Mấy năm nay, mẹ cậu và các bác vì giúp cậu bảo vệ nhà họ Nhạc mà đã phải cố gắng rất nhiều.
Hiện tại cậu phải mau chóng làm mình trưởng thành hơn, sớm ngày tiếp quản nhà họ Nhạc, để cố gắng của bọn họ không uổng phí.
Lộ Tu Triệt cười rộ lên: “Có mẹ có phải sẽ rất hạnh phúc không?”
Nhạc Thính Phong gật đầu: “Ừ, rất hạnh phúc.”
Bỗng nhiên, cậu nhận ra mình và Lộ Tu Triệt đã đi một con đường rất giống nhau, chẳng qua là một người từ nhỏ không mẹ, còn một người là từ nhỏ không ba.
Sau đó, Lộ Tu Triệt nói đủ thứ trên trời dưới biển với cậu, nói thích thiên văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879259/chuong-1246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.