“Cậu nói đi, cậu muốn thu thập cậu ta thế nào?”
Vệ sĩ B cũng vội vàng tỏ thái độ: “Đúng thế, thiếu gia, cậu ta rất đáng ăn đòn. Ngay cả cậu mà cũng dám đánh, cậu ta có biết cậu là ai không? Có khi nào cậu phải chịu tức giận thế này đâu?”
“Đúng thế, cậu bảo cậu ta nhường em gái tới nhà cậu ở vài ngày, đó là cậu cất nhắc họ. Bao nhiêu người muốn như thế còn không được, cậu ta lại còn tránh như tránh rắn rết.”
“Thiếu gia, tôi nghĩ nên để cho tên nhóc kia biết sự lợi hại của cậu…”
Hai người anh một câu, tôi một câu, không ngừng mắng mỏ, nói xấu Nhạc Thính Phong.
Lộ Tu Triệt nghe tới phát phiền, quát một tiếng: “Đều câm miệng cho tôi, cái này còn cần các anh nói sao?”
Trong đầu cậu ta đang nghĩ xem nên trả thù Nhạc Thính Phong như thế nào, bị bọn họ nói Đông nói Tây một hồi nên cuối cùng chẳng nghĩ ra được gì.
Bên mắt bị đánh vẫn còn hơi đau, có chút nóng rát nữa, cảm giác rất không tốt, đau tới mức làm cậu đứng ngồi không yên.
Cậu nhớ rõ lần đi bệnh viện gần nhất, hình như là hai, ba năm trước gì đó đi truyền dịch. Y tá là thực tập sinh không quen lấy mạch, chọc mũi kim tới hai lần cũng chưa vào được ven làm cậu đau tới mức khóc vang trời.
Sau đó cậu không bao giờ tiêm nữa, trong lòng vẫn còn bóng ma của lần truyền dịch kia.
Nhưng giờ Lộ Tu Triệt cảm thấy đau, so với một cú đấm này của Nhạc Thính Phong thì cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879229/chuong-1216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.