Đảo mắt đã tới cuối tuần, Nhạc Thính Phong đợi tới 12 giờ trưa cũng không thấy Lộ Tu Triệt gọi điện thoại.
Cậu nghĩ nghĩ một chút rồi đi gọi điện cho cậu ta.
Qua một hồi lâu cũng không có ai tiếp, Nhạc Thính Phong kỳ quái, Lộ Tu Triệt này bị làm sao à?
Cậu không biết, Lộ Tu Triệt ở nhà cầm di động, trên trán toát đầy mồ hôi: “Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, nó gọi điện thoại?”
Vệ sĩ đi theo sau lưng Lộ Tu Triệt: “Thiếu gia, nếu không nói là cậu bị ốm đi, không tới được.”
“Không được, sao tôi có thể… sao có thể lấy lý do bị ốm để trốn tránh chứ, thế thì khác nào sợ trốn ở nhà.” Lộ Tu Triệt thừa nhận là mình đang sợ hãi, nhưng nếu bảo cậu lấy cớ bị ốm thì thật không được.
Về sau chính cậu cũng sẽ tự khinh bỉ mình mất.
Vệ sĩ nghĩ nghĩ: “Vậy… Vậy không thì nói hôm nay cậu bận, tạm thời không đi được, hẹn tới tuần sau đi? Cứ qua ngày hôm nay đi đã.”
Lộ Tu Triệt hơi ngừng lại: “Cái này còn tàm tạm…”
Cậu ta cầm lấy di động định gọi lại cho Nhạc Thính Phong, nhưng ngón tay chưa đặt trên phím bấm gọi thì đã khựng lại: “Không được, nếu nói như thế nó sẽ lại hẹn tới tuần sau. Vậy đến lúc đó làm gì còn lý do để trốn tránh nữa.”
Vệ sĩ cũng ngần ngừ, lý do nào có thể lấy cũng lấy hết rồi: “Vậy… làm sao bây giờ?”
Lộ Tu Triệt nhíu mày, giờ phải làm sao đây?
Điện thoại lại vang, tay Lộ Tu Triệt cầm di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879220/chuong-1207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.