Một lát sau, Nhạc Thính Phong mới ngẩng đầu lên: “Nếu là chuyện này, cháu biết hay không biết cũng chẳng có gì khác nhau, dù sao cháu cũng không giúp chú ấy được.”
Sau khi nghe được chuyện này, Nhạc Thính Phong lại yên tâm hơn.
Trước khi tới đây, Nhạc Thính Phong đã bị Hạ An Lan thu thập bao nhiêu lần cậu cũng không nhớ nổi, vì thế cậu có thể nhận định tình hình rõ hơn một chút.
Hiện tại mọi chuyện tuy rằng không tốt, nhưng Nhạc Thính Phong cảm thấy cũng chưa phải là đường cùng gì cả.
Huống hồ, Hạ An Lan là dạng người nào chứ? Mặc dù mọi người đều nói vậy, nhưng sao chú ấy có thể để loại chuyện của phàm nhân này xảy ra với mình được chứ?
Dù sao, Nhạc Thính Phong cũng tin Hạ An Lan nhất định có cách giải quyết chuyện này.
Chỉ cần không phải chuyện liên quan trực tiếp tới mẹ cậu thì đó đều không phải việc gì nghiêm trọng cả.
Du Dực kinh ngạc, vốn đang sợ Nhạc Thính Phong sẽ nghĩ nhiều nên mới không dám nói ra. Anh không ngờ sau khi biết chuyện, thằng bé này lại bình tĩnh như thế, thật đúng là lo lắng vô ích rồi.
Du Dực cười nói: “Thằng nhóc thối này, cũng đủ lạnh lùng đấy!”
Nhạc Thính Phong nhún vai: “Không phải cháu lạnh lùng, mà là chú ấy căn bản không cần người khác phải lo lắng. Thật không ngờ chú ấy cũng có lúc ngu ngốc như vậy. Xì, chú ấy tưởng cháu sẽ quan tâm tới chú ấy sao.”
Du Dực gật đầu: “Đúng, cháu nói đúng, rất ngốc.”
Chính anh cũng rất ngu ngốc. Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879218/chuong-1205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.