Trong lòng Du Dực không khỏi lộp bộp, thằng bé này thật quá tỉnh táo, vậy mà nó cũng đoán được nhà mình xảy ra chuyện.
Nhưng trên mặt anh vẫn bày ra nụ cười nhẹ nhàng, nói: “Không có, sao cháu lại nghĩ như thế chứ?”
Nhạc Thính Phong lại nói: “Chú không cần lừa cháu, không phải cháu nghĩ như thế mà là thái độ của dì đã nói cho cháu biết có lẽ nhà cháu thật sự đã xảy ra chuyện gì đó. Nếu là chuyện của cháu, dựa theo tính cách của chú, nhất định sẽ không nhịn được mà nói cho cháu biết. Tương tự, chú cũng không bao giờ muốn làm cho dì mất vui, nhưng chú và dì đều lựa chọn nói dối cháu, vậy thì chỉ có thể là nhà cháu đã xảy ra chuyện. Mẹ cháu không cho hai người nói cho cháu biết, mà chính chú dì cũng hiểu, không nói cho cháu có lẽ sẽ tốt hơn, có đúng không?”
Du Dực kinh ngạc, thậm chí không dám quá tin tưởng vào tai mình. Khó trách Hạ An Lan nói tuyệt đối không được coi thường Nhạc Thính Phong, thằng bé này lanh như quỷ, rất thông minh, có ngộ tính, sự tinh ý cũng lớn hơn những đứa trẻ khác rất nhiều.
Lúc đó Du Dực còn không tin lắm. Hạ An Lan đánh giá đứa con riêng của vợ rất cao, Du Dực chỉ thừa nhận là một thân công phu trẻ trâu của thằng bé này quả thực không tệ, về phần cái khác thì anh còn chưa có thời gian quan sát.
Nhưng hiện tại, Du Dực không thể không thừa nhận, Hạ An Lan nói quá đúng.
Anh còn chưa nói gì, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879216/chuong-1203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.