Rõ ràng đều là sinh con gái, sao con gái nhà người ta thì khiến cho người người yêu thích, còn ba hắn thì lại sinh ra toàn những đứa làm người ta gặp là thấy ghét chứ?
Ông Lộ thấy con trai tức giận thì lập tức ngậm miệng. Tất nhiên ông ta vẫn đau lòng đứa con gái, nhưng đau lòng cũng không so được với đứa con trai bảo bối duy nhất này!
Ông ta vội vàng nói: “Con trai à, con đừng tức giận, con không thích giữ thì thôi không giữ, ba nghe lời con. Nhưng giờ trời cũng tối rồi, con thấy có đúng không, muốn đưa người đi thì đợi tới ngày mai có được không?”
Ánh mắt Lộ Tu Triệt liếc nhìn qua đứa con gái vẫn đang khóc thút thít: “Tùy tiện, miễn là sáng mai khi con dậy, đừng để con nhìn thấy nó là được.”
“Được, nghe theo lời con, con yên tâm.”
Lộ Tu Triệt khoanh tay đi lên lầu. Cậu vốn thật lòng chờ mong nhưng giờ tâm tình lại cực kỳ không tốt. Ba cậu gọi tới cái loại người gì vậy chứ, chơi chẳng vui chút nào.
Lộ Tu Triệt rời đi rồi, Bối Bối kéo ống tay áo ông Lộ khóc nức nở: “Ba… Anh trai… Vì sao anh trai không thích Bối Bối, là tại Bối Bối làm gì sai sao? Ba, ba nói cho con biết đi, con nhất định sẽ sửa… Thật đấy…”
“Con xin ba, ba đừng đưa Bối Bối về…”
Bối Bối khóc đỏ cả mắt, cánh mũi cũng đỏ lên, cắn môi. Ánh mắt cô bé đáng thương, thoạt nhìn chẳng khác nào con thú nhỏ vô hại, làm người ta vô cùng thương tiếc.
Ông Lộ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-hung-du-2-ca-doi-chi-vi-em/879214/chuong-1201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.